"Mẹ không yên lòng cái gì?" Trong trí nhớ của nguyên chủ, ba Phần và anh trai đều là người đàn ông Thượng Hải tiêu chuẩn, nấu nướng giặt giũ, việc nhà một tay lo hết, ngược lại là mẹ bình thường đều cầm chỉ thêu ngồi bên cạnh đan áo len, rất ít khi làm việc nhà.
"Chính là không yên lòng." Trương Nguyệt Cầm trừng cô một chút. Con gái kết hôn rồi, còn hỏi như thế, cũng không nghĩ đến đêm qua là ai cười ha ha ha đến mức muốn lật cả trần nhà.
May mắn là biệt thự như vậy, hai người hủy trời hủy đất cũng không sao, nếu là loại phòng ở nhà, xoay người người khác cũng có thể nghe thấy âm thanh, có thể tùy ý bọn họ làm ẩu như thế sao?
Con cái nói đúng, phải mua hai căn nhà. Vợ chồng trẻ A Tuần ở tách ra khỏi bọn họ, hai người già bọn họ cũng có thể thư thái ở đơn độc một nhà.
Sao mẹ lại muốn trừng cô? Phàn Kỳ không hiểu.
Phàn Kỳ mua cơm thịt rang cho Trần Chí Khiêm và mợ, hai mẹ con cùng nhau về bệnh viện, đi qua giá báo, Phàn Kỳ mua hai tờ báo, hôm nay phải chờ cả ngày! Ngồi chờ cũng không có việc gì làm, xem báo cũng được.
Quay lại bệnh viện, Trần Chí Khiêm và mợ đi tới chỗ nghỉ uống trà ăn cơm, Phàn Kỳ gọi một tách cà phê, chỉ vào tờ báo, nói với Trần Chí Khiêm chuyện của bà cụ Lưu: "Những ký giả kia moi ra cả chuyện Lưu Tương Niên muốn cho cậu năm mươi vạn, để cậu thuyết phục anh nhận ông ta rồi. Chuyện này, thật ra nói đơn giản một chút, chính là bà cụ Lưu tự dưng kỳ thị chúng ta, mẹ trợn mắt lại, bà ta đuổi theo chúng ta mắng chửi người mà thôi. Sau đó báo chí, đài truyền hình phóng đại vô hạn chuyện như vậy, làm cho tâm lý bà cụ này không chịu nổi, chết."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT