"Vợ yêu dù ngon đến đâu cũng phải biết kiềm chế. Ngày mai...... à không, đã sang hôm nay rồi, mẹ nuôi của em kiêm mẹ vợ của anh đến, nhỡ mai dì thấy em trông uể oải, tính thần không phấn chấn, anh nói xem dì sẽ nghĩ như thế nào."
Phàn Kỳ hỏi anh. Ai mà biết được cô lại bị dọa sợ như thế, Trần Chí Khiêm ôm lấy cô: "Ngủ."
Lần này thực sự không làm gì khác ngoài ngủ.
May mà chủ nhật không phải đi làm nên cô được ngủ bù, khi Phàn Kỳ tỉnh dậy đã là giữa trưa, Trần Chí Khiêm nằm bên cạnh đã làm việc liên tục trong nhiều ngày, khi về nhà còn lăn lộn với cô suốt cả đêm, lúc này anh vẫn còn ngủ.
Phàn Kỳ từ từ ngồi dậy, Trần Chí Khiêm cũng dậy theo: "Chúng ta đi mua trước cho chú dì vài thứ nhu yếu phẩm, áo ngủ, dép lê, khăn lông gì đó, còn phải mua thêm vài món quần áo, chú dì đi đến bệnh viện tư nhân, em cũng biết ở chỗ đó nhìn quần áo không thể nhận ra người mà. Với cả đi mua thêm ít rau nữa, chú dì chẳng mấy khi lên đảo, chắc không quen đồ ăn Tiểu Nhã làm.”
“Quần áo thì đừng mua vội, chờ chú dì đến đây đo kích thước rồi đi mua sau..” Phàn Kỳ vừa mặc quần áo vừa nói.
“Được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play