Hả? Có phải hơi chút khoa trương rồi không? Không ra khỏi khách sạn ăn cũng không sao, chăng nhẽ cũng không được đến nhà hàng ăn? Anh đang nghĩ gì thế? Nhưng tại sao bản thân cô lại muốn ra ngoài ăn? Chăng nhẽ ra ngoài ăn là được miễn không cần lên thớt à?
Thôi không lo nghĩ nữa, ăn ở trong phòng thì ăn ở trong phòng thôi!
Phàn Kỳ nói: “Tùy anh, anh gọi gì tôi sẽ ăn nấy.”
“OK.” Trần Chí Khiêm cúi đầu nhìn thực đơn: “Em đi tắm trước đi, tôi sẽ gọi đồ ăn.”
Phàn Kỳ mang theo khăn tắm vào nhà vệ sinh tắm, đợi đến khi cô đi ra khỏi nhà tắm, lau lau tóc thì thấy Trần Chí Khiêm đang ngồi ở ghế cuối giường, trên tay anh là chiếc hộp kia.
Trần Chí Khiêm chuyển hết sự chú ý xem kĩ chiếc hộp. Phàn Kỳ trước đây cũng từng xem kĩ chiếc hộp này.
Đồ trong đó chính là... Chính là những gì trong tiểu thuyết kiếp trước của cô hay thấy mà không thể miêu tả rõ ràng được. “Anh cầm cái đó để làm gì vậy?“ Phàn Kỳ tức giận quát anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play