“Đối với người tử tế mà nói, người đó bỏ ra nhiều thứ rồi, hai bên không ai nợ ai cả, trong lòng người ấy cũng không còn gánh nặng. Vạn nhất nhìn nhầm người xấu, anh cũng không bị người ta chiếm tiện nghi, bản thân anh cũng sẽ không phiền lòng. Đây là con đường cô ấy chọn đi, em cũng nên yên tâm rồi. “
Phàn Kỳ quay người tại, ở trong bóng tối nhìn anh. Cũng đúng nhỉ! Những thứ tiền tài này đổi lấy cho cô một mái ấm.
Nghĩ đến đây, Phàn Kỳ dụi người vào Trần Chí Khiêm: “Nghe hợp lý đấy, anh là do em đổi lấy đây.”
Trần Chí Khiêm đáp lại: “Anh biết rồi!”
Dụi người thì dụi người, còn phải ôm gấu bông đi ngủ, Trần Chí Khiêm đặt gấu Pu Pu ở bên cạnh đầu Phàn Kỳ, còn bản thân thì ôm cô lại gần.
Kích thước của giường là cố định, nhưng nếu nói nhỏ thì với dáng ngủ lăn lộn kia của cô thì chiếc giường chẳng đủ cho mình cô lăn lộn, còn nếu nói to, thì hai người bọn họ cùng nằm với nhau, vẫn thừa ra một khoảng trống.
Gấu Pu Pu bị anh lấy đi rồi, lúc này Phàn Kỳ lại trở thành gối ôm cho Trần Chí Khiêm. Anh ôm cô vào lòng, lấy tay xoa xoa nắn nắn lưng cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play