Phàn Kỳ đang nhìn Phác Phác trên bệ cửa sổ, Trần Chí Khiêm nghĩ đến hai con búp bê trong phòng làm việc của mình, khi nào mang chúng về cho cô đây? Trần Chí Khiêm đang tắm, Phàn Kỳ liếc nhìn đồng hồ, đã mười giờ, cô nên đi ngủ.
Lúc Trần Chí Khiêm đi vào, Phàn Kỳ đang nằm nghiêng ôm cá heo, lên giường tắt đèn, anh đưa tay vuốt tóc cô, dịu dàng nói: "Ngủ ngon."
Bị vuốt như vậy, cả người cô không thích hợp, trong lòng như có con thỏ nhảy loạn, Phần Kỳ nói với anh: "Ngủ ngon."
Thực sự đã muộn, nhưng cô thực sự rất bất an, cô có thể xác định, không biết sợi dây thần kinh nào của Trần Chí Khiêm bị nối sai rồi.
Có thể là do ở tiệc rượu buổi tối uống một tách cà phê, cũng có thể là bị sự khác thường của anh làm cho không ngủ được, Phàn Kỳ dựa vào tường đếm cừu, hy vọng ngủ sớm một chút.
Đáng tiếc là cô không hề buồn ngủ, nửa đêm sấm sét ầm ầm, mưa sấm sét rồi.
Cô sợ sấm sét vào ban đêm là bởi vì khi còn nhỏ bố mẹ cô thường để cô ở nhà một mình, khi trời có sấm sét vào ban đêm, cô ấy phải đối mặt với ba căn phòng ngủ và một phòng khách tối tăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play