Bọn họ đi vào bên trong, không có nhân viên nào đi theo. Bên trong mở ra một thế giới nhỏ, có người bạn nhỏ đang ở bên cạnh xe cứu hỏa nhỏ, cũng có người bạn đang chơi trò con mèo nhỏ câu cá. Mẹ của bọn họ đang ngồi trên băng ghế trông con. Cảm giác này khiến người ta thấy thoải mái thật.
“Chí Khiêm, tôi thấy ý tưởng mua hàng qua bưu điện anh nói khi nãy rất hay. ” Chu Nhã Lan vừa đi vừa nói: “Như vậy thì mấy dì và phụ nữ đã có chồng không rảnh đi dạo phố cũng sẽ mua được món hàng phù hợp. “Đúng vậy, ý tưởng gửi bản tin hai lần một tháng cho hội viên qua đường bưu điện rất hay. ” Phàn Kỳ nói, cô vẫn chưa nghĩ ra vụ mua bán qua bưu điện này.
Trần Chí Khiêm nói với cô rằng ở thế kỷ 19 có dịch vụ mua bán qua bưu điện. Cho nên việc mua bán trên Intenet không phải chuyện mới mẻ gì, chẳng qua là đẩy mục lục sản phẩm sang trang web mà thôi.
“Tôi còn một ý tưởng nữa. ” Trần Chí Khiêm cầm con gấu bông lớn cỡ bàn tay lên: “Kết hợp cùng hộp mù Kỳ Kỳ, chúng ta tìm vài tạp chí thời trang, nuôi dạy con cái, giáo dục mầm non các kiểu để tặng hộp mù gấu bông để thu hút bọn họ đến mua. Tạp chí tặng quà rất thịnh hành ở Nhật Bản. ”
“Đúng vậy! Em là kiểu người nếu không góp được đủ bộ sưu tập thì sẽ thấy không thoải mái. ” Phàn Kỳ nhớ lại căn nhà kiếp trước một chút, cả phòng toàn là búp bê.
“Ở cạnh hai vợ chồng tôi phát hiện ra tôi được nghe không ít ý kiến hay đấy. ”
Bọn họ vừa đi vừa thảo luận, lúc đi tới của, Phàn Kỳ nhìn thấy Lâm Ích Hòa đang nhìn chằm chằm bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT