Ngày anh đi tìm Phàn Kỳ là chủ nhật, vậy nên có thể suy ra ngày Phương Gia Mẫn xảy ra chuyện là ngày thứ hai. Phàn Kỳ nhìn anh, đây mới là người trong sách kia trông nội tâm của cô, yêu hận rõ ràng lại có lòng trắc ẩn. Ít nhất đối với một người ngoài tầm với như vậy, cho dù biết đối phương sẽ gặp nguy hiểm cũng có thể không nhắc nhở, dù sao đó cũng là con đường do cô ta chọn nhưng anh vẫn muốn nhắc nhở cô ta một tiếng.
"Trần Chí Khiêm, anh thật tốt!" Phàn Kỳ nói ra lời từ tận đáy lòng.
Nhìn thấy nụ cười ngây thơ của cô, Trần Chí Khiêm không khỏi vươn tay xoa đầu cô: "Đồ ngốc!"
Nghe thấy tiếng còi phía sau, đèn đã chuyển sang màu xanh phải đi, anh đạp mạnh chân ga, chiếc xe tắt máy một cái “cạch”. Anh chỉ đành luống cuống tay chân vặn chìa khóa xe lần nữa để khởi động vội vã lái xe qua giao lộ, bị xe phía sau vượt lên.
Người bên kia thậm chí còn kéo cửa sổ xe xuống và chửi: "Sao mà ngu quá vậy!"
Thấy mặt Trần Chí Khiêm tái xanh vì bị mắng, Phàn Kỳ vội vàng an ủi: "Đừng tức giận! Điều khiển cần số bằng tay rất khó gạt!"
Điều này ngược lại cũng nhắc nhở cô, anh nói: “Nhân tiện, em đi thi bằng lái xe đi, ngày mai có thời gian anh với em đến trường dạy lái xe nhé?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT