Ông chủ Lâm không được đáp lại thì có hơi xấu hổ, chẳng qua nụ cười trên mặt ông ta chưa hề bớt đi, sau lại nhìn qua Phàn Kỳ, ánh mắt kia du vẫn là như vậy du, sắc mị mị nhưng thật ra thu liễm một ít, ông ta ha ha cười: “Chú em Trần này, xem ra sắp có chuyện tốt nhỉ, vị nhà có tin mừng rồi sao? Đến lúc đó , đồ chơi của mấy đứa nhỏ tôi sẽ bao hết. ” Phàn Kỳ cúi đầu nhìn bụng mình. Đây được gọi là có tin mừng đấy hả? Con mắt đậu xanh của con rùa già này thật đúng là tốt mà.
“Tôi và ông chủ Lâm chỉ mới gặp nhau lần đầu, phần quà cáp này tôi không dám nhận. ” Trần Chí Khiêm cũng không làm sáng tỏ tin đồn mà chỉ thẳng thừng từ chối.
Khuôn mặt rửng mỡ của ông chủ Lâm run lên, nói: “Chú em à! Tôi đang muốn đến tìm cậu đây, tôi đã mua qua một cái máy điều khiển trò chơi điện tử của cậu rồi, đúng là không thể phân cao thấp với sản phẩm của Nhật Bản, hơn nữa trò chơi các cậu phát hành ra chơi rất hay đấy. Hay chúng ta tìm thời gian nào đó cùng nhau ngồi uống trà, tán gẫu đôi câu về đại lý máy trò chơi của cậu nhé. Tôi nói thật với cậu, đừng nhìn Thế giới đồ chơi mặc dù lớn tuổi hơn chúng ta, nhưng xét về khả năng tiêu thụ thì, thật sự kém nhiều lắm. ”
Ai lại muốn xưng huynh gọi đệ với con rùa đen cụt cổ này chứ? Phàn Kỳ không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này với ông chủ Lâm, cô đơn giản đặt tay lên bụng, sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Chí Khiêm: “Chồng ơi, em có hơi mệt mỏi. ”
“Được rồi. ” Sau khi Trần Chí Khiêm đáp lại Phàn Kỳ, anh nói với ông chủ Lâm: “Ông chủ Lâm, thật ngại quá, vị nhà tôi thấy mệt rồi. ”
“Vậy, hôm khác tôi lại tới chào hỏi vậy. ” Ông chủ Lâm nói.
“Sắp tới chỗ chúng tôi bề bộn nhiều việc, hay là chờ một thời gian nữa nhé? Hai tháng sau, bọn tôi sẽ dọn văn phòng tới đây, đến lúc đó chúng ta lại bàn kỹ hơn được không?” Trần Chí Khiêm uyển chuyển từ chối ý muốn thăm hỏi của ông ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT