Cho dù ba mẹ Trần thương nguyên chủ như thế nào thì cô cũng chỉ lười nhác qua loa, luôn cảm thấy người ta thiếu nợ gia đình mình, cho dù đối xử tốt với cô như thế nào thì cũng là chuyện đương nhiên. Cho nên dù cuộc hôn nhân này là vì mộng tưởng tới Hồng Kông của nguyên chủ thì nguyên chủ cũng chưa bao giờ chịu mở miệng gọi bọn họ một tiếng.
Cô phải làm gì để cân bằng mối quan hệ với ba mẹ Trần đây?
Trong điện thoại cô cũng gọi “ba”, cũng không làm kiêu, cô kéo ghế dựa ra nói: “Ba mẹ ngồi xuống đi!”, mẹ Trần nghe thấy cô gọi “Ba mẹ ” thì nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
Nhưng mà trong nhà cũng chỉ có hai chiếc ghế, mẹ Trần nhìn: “Các con ăn cơm trước đi. ”
Trần Chí Khiêm lấy ghế ở trong góc ra: “Ba mẹ, hai người ăn chưa?”
Lần trước khi Lưu Tương Niên tới, anh không lấy ghế ra, Phàn Kỳ đẩy Trần Chí Khiêm: “Anh hỏi ba mẹ đã ăn chưa mà lại không đi xào trứng tráng cà rốt, cùng nhau ăn chung một chút! Đần chết!”
“Tôi đi xào. ” Trần Chí Khiêm quay đầu muốn đi xào rau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play