Phàn Kỳ còn chưa phản ứng kịp, thấy khăn mặt của anh bị rớt xuống đất, khom lưng nhặt thay anh. “Phàn Kỳ, em đi vào phòng đi. ”
Anh nói chậm như vậy, trong lúc Phàn Kỳ nhặt khăn lông lên, thấy người nào đó đang dùng tay kéo khăn tắm, miễn cưỡng mới che được chỗ cần che.
Cô trùm khăn mặt lên đầu anh, như không có việc gì nói: “Em đi vào đây. ”
Bây giờ mặt và cổ của Trần Chí Khiêm đều chuyển sang màu gan heo.
Trước khi Phàn Kỳ vào phòng, còn nhô đầu ra khỏi phòng, Trần Chí Khiêm vừa nói chuyện vừa nháy mắt với cô, bảo cô đi vào. Thấy cửa gian phòng đóng tại, lúc này Trần Chí Khiêm mới thở dài một hơi, tiếp tục nói chuyện cùng ba mình: “Ba yên tâm, ông ta tới tìm con nhưng mà con đã từ chối. Kỳ Kỳ đã từ chối ông ta trước, ừ, chúng con đều hiểu, sẽ không làm vậy. ” Cúp điện thoại, hai cánh tay Trần Chí Khiêm rảnh rỗi, quấn khăn tắm quanh eo, quay đầu nhìn cửa căn phòng, đúng là lúng túng c.h.ế.t mất.
Trần Chí Khiêm đi vào phòng tắm, tiếp tục tắm rửa, càng tắm càng chán nản, vì sao lại không bảo cô cúp điện thoại của ba trước chứ?
Tại sao lại vội vàng chạy ra nhận làm gì?Tắm xong thì thu dọn phòng tắm, giúp Phàn Kỳ lấy quần áo ra, cho quần áo của anh vào rửa. Gõ cửa phòng, Phàn Kỳ còn nháy mắt ra hiệu cho anh, Trần Chí Khiêm gõ một cái lên trán của cô, đưa cho cô chậu nhựa: “Phơi quần áo.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT