Phim Giả Tình Thật

Chương 2: Cầu xin anh buông tôi ra


5 ngày

trướctiếp

Đạo diễn Từ chỉ chỉ một vài người, bảo bọn họ ra về.

Diệp Phù thở phào nhẹ nhõm, ngón tay kia không chỉ vào cô.

Cô trộm nhìn sang bên cạnh thì phát hiện, trong vòng chưa đầy hai phút, chỉ còn lại năm người.

"Các cô nhìn thấy tờ giấy trong tay rồi chứ? Không sai, chủ đề mà các cô nhận được đều giống nhau, chính là "khóc."" Đạo diễn Từ đỡ mắt kính, tuy chưa đến năm mươi nhưng tóc ông đã bạc trắng trông rất già, giọng nói đầy thăng trầm, "Bây giờ sẽ bắt đầu, cho các cô 1' để biểu diễn."

Diệp Phù ngơ ngẩn đứng đó, bốn nữ diễn viên khác đã quỳ xuống mặt đất bắt đầu khóc, họ khóc vô cùng bi thương, thậm chí còn gào lên thành tiếng, tuỳ ý bịa ra một cái tên, tăng thêm kịch tính cho vai diễn.

Diệp Phù nhập vai rất chậm, bản thân cô tự biết điều này, vì thế mỗi lần đóng phim, cô đều đến sớm hơn người khác một tiếng, nhưng thử vai lại không giống như đóng phim, không ai cho cô thời gian chuẩn bị trước, huống hồ, chủ đề mới được nhận.

Cô chưa có đủ thời gian để chuẩn bị, khi đạo diễn Từ kêu dừng lại, nước mắt Diệp Phù mới trực trào ra.

"Cô, cô, cô... trở về đi." Đạo diễn Từ giơ tay lên, Diệp Phù nhận lệnh cầm nội y chuẩn bị thay thì thấy ông chỉ vào cô nhíu mày nói, "Cô, khóc lại đi."

Diệp Phù ngạc nhiên nhìn ông.

"Vừa nãy cô chưa khóc được, cho cô một cơ hội nữa." Đạo diễn Từ nói xong, nhìn về phía Diệp Phù, "Cô còn một phút."

"Cô ấy nhập vai rất chậm." Người đàn ông bên cạnh đạo diễn Từ bỗng mở miệng, giọng nói trầm thấp, từ tốn rất dễ nghe, "Cháu đi giúp một chút."

Đạo diễn Từ có chút bất ngờ nhìn anh, "Được thôi."

"Sầm Loan!" Nữ diễn viên đứng bên cạnh Diệp Phù kinh ngạc thốt lên, "Đúng là anh ấy!"

Diệp Phù cũng kinh ngạc, người đàn ông kia thực sự là ảnh đế Sầm Loan.

Khi Sầm Loan 24 tuổi, anh đã đạt được giải nam diễn viên xuất sắc nhất nhờ vai diễn trong bộ phim điện ảnh [ Huyết ] của đạo diễn Từ, từ đó nổi tiếng toàn cầu, nghe nói rằng mấy năm trước anh xuất ngoại để học tập, đến giờ cũng đã được vài năm, khi quay lại vẫn chưa đóng một bộ phim nào. Ai có thể ngờ, buổi thử vai này lại có thể gặp được anh?

Sầm Loan bước đến, tháo kính râm xuống.

Đôi đồng tử của anh rất nhạt, có vẻ thực lãnh đạm, anh ít khi nói cười nên càng trông lạnh nhạt, anh nhẹ nhàng đặt kính lên bàn.

Anh đi đến trước mặt Diệp Phù, không nói câu gì, đột nhiên bóp cổ cô đè xuống sàn gỗ.

Cơn đau đớn bỗng xâm chiếm cột sống yếu ớt, Diệp Phù chưa kịp sợ hãi kêu lên, người bên cạnh đã hét lên.

Nghe thấy tiếng kêu của những người đó, cô bình tĩnh hiểu ra, ảnh đế đang giúp cô tìm cảm hứng để diễn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp