Sau trận chiến khốc liệt, bầu không khí trong thành phố vẫn mang nặng sự căng thẳng và mệt mỏi. Từng người một bắt đầu quay trở lại với những nhiệm vụ thường nhật, nhưng bóng ma của những sinh vật khổng lồ vừa tấn công vẫn còn ám ảnh trong tâm trí của họ.
**Linh Phương** lặng lẽ bước qua những con đường đầy bụi bặm, đôi mắt nhìn ngắm những dấu tích của trận chiến vừa qua. Cổng thành đã bị hư hại nặng nề, nhiều tòa nhà sụp đổ, và rất nhiều người dân, binh lính vẫn đang trong quá trình hồi phục sau chấn thương. Dù không trực tiếp tham gia chiến đấu ở tuyến đầu, Linh Phương vẫn cảm nhận rõ rệt sự tàn khốc của cuộc xâm lược.
Cô quay trở lại căn bếp quen thuộc, nơi vẫn còn nồng nàn hương vị của các món ăn đã chuẩn bị cho chiến binh. **Ngọc Mai** đang đợi ở đó, ánh mắt lo âu nhìn cô. “Cô không sao chứ?” Ngọc Mai hỏi, giọng dịu dàng nhưng có chút lo lắng.
Linh Phương khẽ gật đầu, rồi kéo ghế ngồi xuống. "Tôi không sao. Chỉ là... tôi lo cho mọi người, lo cho thành phố. Những gì vừa xảy ra là một lời cảnh báo rằng chúng ta phải chuẩn bị tốt hơn."
Ngọc Mai mỉm cười nhẹ, đặt tay lên vai Linh Phương. "Đúng vậy, chúng ta cần phải mạnh mẽ hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không được phép yếu đuối đôi khi. Cô đã làm rất nhiều cho mọi người, không chỉ bằng sức lực mà còn bằng trái tim của mình."
Linh Phương nhìn lên Ngọc Mai, đôi mắt trong veo nhưng tràn đầy sự kiên định. "Tôi biết, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình cần phải làm nhiều hơn nữa. Những món ăn và sự hỗ trợ của tôi không đủ để giúp họ chống lại những kẻ thù đáng sợ ngoài kia."
Ngọc Mai lắc đầu. "Không, cô đã giúp rất nhiều, hơn cả những gì cô nhận ra. Không có cô, chúng ta không thể duy trì sức mạnh lâu đến thế. Cô có vai trò quan trọng, Phương, và đừng bao giờ quên điều đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT