Sau trận chiến dữ dội kéo dài suốt đêm, ánh bình minh nhẹ nhàng soi sáng thành phố. Ngọc Mai đứng trên cổng thành phía bắc, nơi cô đã dành cả đêm hỗ trợ lương thực và nước uống cho những chiến binh phòng thủ. Mắt cô nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi ánh sáng đang dần làm mờ đi bóng tối và nỗi sợ hãi mà lũ quái vật mang tới.
Những chiến binh cuối cùng cũng quay trở lại từ chiến trường, cơ thể mệt mỏi và thương tích đầy mình, nhưng trong ánh mắt của họ không còn là sự mệt mỏi tuyệt vọng mà là niềm tự hào và hy vọng. Thành phố vẫn đứng vững. Họ đã bảo vệ được nó.
Ngọc Mai cúi đầu cảm ơn từng chiến binh một khi họ đi qua cô. Không phải ai cũng còn nguyên vẹn sau trận chiến, nhưng họ đều là những người đã chiến đấu bằng cả trái tim và linh hồn. Cô nhìn thấy **Hải Đăng** với thanh kiếm lớn đã nhuốm đầy máu, bước đi chậm rãi nhưng đầy kiên cường. Bên cạnh anh là **Minh Vũ**, tay cung thủ với khuôn mặt nhợt nhạt nhưng vẫn tràn đầy quyết tâm.
“Cô không cần cảm ơn chúng tôi, Mai,” Hải Đăng nói khi đi ngang qua cô. "Chính cô đã giúp chúng tôi có sức mạnh chiến đấu. Chúng tôi chỉ làm những gì phải làm."
Ngọc Mai mỉm cười nhẹ, đáp lại sự khiêm tốn của anh. "Chúng ta đã cùng nhau chiến đấu. Đây không phải là chiến thắng của một người, mà là của cả thành phố."
---
Sau cuộc chiến, không khí trong thành phố trở nên trầm mặc. Mọi người bắt đầu thu dọn chiến trường, thu hồi những vũ khí, chôn cất những người đã ngã xuống, và chữa trị cho những người bị thương. Thành phố vẫn còn nhiều việc phải làm, nhưng trong lòng ai cũng hiểu rằng họ đã vượt qua một thử thách lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT