Buổi sáng, lúc 5 giờ rưỡi, trong phòng tập vũ đạo ánh sáng yếu ớt, không có một bóng người.
Hàn Thiên Vũ hoảng sợ hỏi đồng đội có nghe thấy âm nhạc vừa rồi không, hắn đứng ở cửa mà không dám bước vào.
Hứa Hạo Minh nhấp miệng gật đầu, sắc mặt có chút nghiêm trọng. Hàn Thiên Vũ không chỉ nghe thấy âm nhạc, mà tình huống chung quanh cũng khiến hắn nhớ lại lần trước khi vào chung cư bị cúp điện.
“Làm gì có âm nhạc nào, có lẽ do chúng ta luyện tập quá nhiều nên sinh ra ảo giác.” Tống Triết tìm một lý do hợp lý để thuyết phục cả nhóm, đồng thời cũng thuyết phục chính mình.
Dù là ảo giác, nhưng không thể nào cả nhóm đều có cùng một cảm giác như vậy.
Hứa Hạo Minh trong lòng suy nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng không nói ra. Hắn chỉ không tự giác nhìn về phía Lục Húc. Kể từ sau sự việc lần trước, Lục Húc trở thành nguồn an ủi cho hắn, dù cậu chỉ mới 18 tuổi.
“Chào buổi sáng, Lục Húc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT