Không chỉ tất cả mọi người trên mặt băng ngây dại, ngay cả Tran Hải Thanh cũng do ra, anh ta quay đầu nhìn về phía Lưu Tinh Tinh cuống quýt lắc tay nói: "Không có việc gì, không có việc gì."
Lưu Tinh Tinh ngẩng đầu lên lắc lắc tay với anh, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một nụ cười.
Lâm Thanh Chỉ nói rất đúng, cô vốn không cam lòng mà thôi, chẳng lẽ bởi vì cô không cam lòng mà trói buộc người ta, cũng chính là trói buộc chính mình.
Lúc Trần Hải Thanh thực sự thích cô, cô biết, chỉ là cô không thích bị làm phiền thôi, về sau Lâm Thanh Hải không thích cô nữa, cô không thích ứng kịp, mới không thể cam lòng như vậy.
Trần Hải Thanh nhìn khuôn mặt sạch sẽ ở phía xa, đang mỉm cười với anh, miệng anh cũng nặn ra một nụ cười.
Anh từng thích Lưu Tinh Tinh, khi thích cô, ngay cả việc cô ấy từng đối xử với anh thế nào anh cũng vẫn thích, nhưng mà bây giờ anh không thích cô nữa.
Anh thích cô rất nhanh, biến mất cũng nhanh, giống như anh thích cảm giác theo đuổi cô, một khi cô bắt đầu đáp lại, bắt đầu muốn dính lấy anh, anh liên có chút không kiên nhẫn muốn chạy trốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play