“Nhờ có đại nương, hôn sự của chúng ta đã được quyết định.”
Từ Tú Việt than thở, cũng coi như thở phào nhẹ nhõm cho cô nương này, nhắc nhở nàng ấy: “Trong mệnh của ngươi, đây chính là một đại kiếp nạn lớn, nếu như còn chưa lập gia đình, vậy kiếp nạn này còn chưa đi qua, nếu chuyện đã được quyết định, tốt nhất ngươi nên yên tâm ở nhà chờ gả, đừng có suy nghĩ làm chuyện lung tung.”
Cát cô nương không có đọc sách, nhưng cũng hiểu hiểu được lời của vị đại nương này... Không đúng, phải là vị tiên cô này.
Lúc nàng ấy từ trên trấn về, đã nghe được đại danh của Từ tiên cô, nghĩ đến có lẽ chính là vị đại nương đã giúp đỡ mình.
Tiên cô nói đây là kiếp nạn của nàng ấy, để cho nàng ấy ở nhà chờ gả, tất nhiên nàng ấy phải nghe, vội vàng nói: “Xuân Hoa đã biết, lúc này đang đi về nhà, cảm ơn tiên cô rất nhiều.”
Từ Tú Việt cũng đã có thói quen người khác gọi mình là tiên cô, gật đầu một cái, xem như đáp lại.
Nhìn Cát Xuân Hoa đi xa, Hà Tam Lang tò mò hỏi: “Mẹ, đây là ai vậy? Nàng ta nói cái gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT