“Tất nhiên... Là ngu dân.”
Đây là suy nghĩ mà hắn chưa bao giờ nghe qua, cho đến bây giờ giáo dục mà hắn tiếp nhận đều là do thư sinh trong thư viện dạy, tiên sinh dạy cái gì hắn nhớ cái đó, chưa bao giờ nghĩ nhiều như vậy.
Không ngờ hôm nay hắn lại từ trong miệng của mẹ mình nghe được lời mới lạ như vậy, đây là thứ hắn chưa bao giờ nghe đến, theo sự dẫn dắt của mẹ, hắn cũng nghĩ ra được một ít đạo lý mình chưa bao giờ nghĩ đến.
Nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền, quả nhiên... Nữ nhân như hổ.
Từ Tú Việt nhìn bộ dạng khiếp sợ, như có điều suy nghĩ của Hà Tứ Lang, trong lòng rất thỏa mãn. Đây là cô cũng dùng kiến thức hiện đại đánh vào tam quan của người xưa là Hà Tứ Lang đây.
Nếu là ở hiện đại, dù là người học ít, nhưng có mạng lưới tin tức thông dụng, cho nên người ta sẽ có suy nghĩ nhiều. Nhưng chỗ này là cổ đại, nếu Hà Tứ Lang chỉ biết đi học lại không có suy nghĩ của mình, vậy cũng không khác biệt gì với ngu dân cả.
Mà lúc này Từ Tú Việt chú ý đến sau khi Hà Tứ Lang nói ra câu nói cuối cùng, một tia tử khí (khí tím) nhỏ xíu bỗng nhiên bốc ra từ đỉnh đầu của Hà Tứ Lang, dung hợp với đoàn khí màu xám tro ở trên đỉnh đầu của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play