Thôi, quên thì quên đi, chắc cũng không phải chuyện quan trọng gì.
Rất nhanh mùi thịt đã bay khắp viện Hà gia.
Từ thị nhớ kỹ lời dặn dò của Từ Tú Việt, lửa lớn nấu sôi, lửa nhỏ hầm từ từ.
Cho dù nồi của nhà nông rất lớn, nhưng nhiều xương sườn như thế vậy chiếm đầy cả một nồi, nước canh cũng đặc biệt đậm đà.
Lúc mở nắp nồi ra, mùi thơm của xương thịt cùng với hơi nóng bốc lên chui vào mũi của người ta, thơm đến mức làm cho nước miếng chảy ra giàn giuộc.
Từ Tú Việt lén lau nước miếng không tồn tại ở khóe miệng, bụng cũng phối hợp kêu ùng ục, trong lòng nghĩ, lần sau đi mua vào buổi sáng, trở về hầm một buổi chiều, canh xương kia, nghĩ tới lại càng thơm.
Chờ đến khi xương thịt ra nồi, có thể nói mùi thơm đã đạt đến đỉnh điểm.
Bởi vì trong nhà không có chậu đựng lớn, thậm chí Trương thị còn lấy chậu giặt quần áo tạm thời đựng xương sườn, nhưng dù là như vậy, một nồi xương sườn tràn đầy cũng có thể múc ra được hai chậu lớn, cộng thêm nước canh tràn đầy, các nữ nhân đều khiêng không nổi, vẫn là Hà Đại Lang, Hà Nhị Lang đến dời lên bàn ăn.
Gia đình nhà nông đều sẽ rất có nhiều con cháu, bình thường Hà gia sẽ ngồi vây quanh bàn lớn trong sàn ăn cơm, rất nhanh người một nhà lớn nhỏ đã ngồi vây thành một vòng, chờ Từ Tú Việt chia thịt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play