Người bình thường nghe được lời này của Từ Tú Việt, khẳng định sẽ không có suy nghĩ muốn đòi ăn nữa, sau đó sẽ nói một ít lời khách sáo, ngày khác gặp mặt hai bên vẫn là họ hàng thân thích, cũng không gây ra tình huống khó coi, nhưng hiển nhiên Vu bà tử này không phải là người bình thường.
“Ôi trời, chúng ta là nông dân, chỗ nào để ý bánh bao nóng hay không nóng, để ta nói ấy à, bánh bao lạnh mới ngon nhất, vị thịt kia sẽ càng thấm vào trong vỏ hơn.” Bà ta vừa nói vừa thèm nuốt nước miếng một cái, mắt đầy tươi cười.
Lúc này chỉ có một câu có thể biểu đạt tâm trạng bây giờ của Từ Tú Việt.
Chưa từng thấy qua loại người mày dày vô liêm sỉ như vậy.
Lúc này cả người Từ Tú Việt rất mệt, thật sự không muốn nói chuyện, cũng vì nể mặt là thân thích mới cố gắng miễn cưỡng qua loa nói mấy câu, nhưng thấy bộ dạng không biết xấu hổ này của bà ta, cô cũng không muốn khách sáo nữa.
Vốn dĩ cô cũng không phải là loại người khéo léo giao tiếp, lời lẽ sắc bén, nếu đi vào Hồng lâu mộng có thể trực tiếp không có cách nào nói chuyện bình thường được, cho nên cô chỉ có thể nói huỵch tẹt, không cười nữa, nói một câu: “Muốn ăn thì tự mua mà ăn.”
Lời như vậy đã đủ thẳng thắn rồi đi?
Có lẽ bà già này cũng lần đầu tiên gặp phải người nói thẳng như vậy giống Từ Tú Việt, hơi giật mình một cái mới phản ứng lại được, thân thể hơi lui về phía trước, dùng con mắt tức giận quan sát Từ Tú Việt từ trên xuống dưới, há miệng chậc chậc hai tiếng, lộ ra bộ dạng trà xanh già đã tu luyện không biết bao nhiêu năm.
“Thật đúng là có tiền đồ, nhìn bộ dạng kiêu ngạo này đi, có chút tiền thì lập tức khinh thường những họ hàng nghèo là chúng ta đây, không phải ban đầu ngươi mặt dày đến nhà chúng ta mượn lương thực sao.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT