Từ Tú Việt nghe được lời của con trai cả, lập tức hơi đau lòng cho nhân viên này của mình: “Bánh bao còn rất nhiều, con có ăn no đi đã.”
“Mẹ, buổi trưa con ăn cháo rất nhiều, bây giờ vẫn còn no.”
Từ Tú Việt trợn mắt liếc nhìn hắn: “Con quan tâm nhiều đến những người khác làm gì, mình ăn no bụng đã rồi nói sau.”
“No rồi, thật sự nó rồi ạ.” Trong lòng Hà Đại Lang cảm thấy thoải mái, mặc dù không biết tại sao sau khi mẹ đi một chuyến đến điện Diêm vương thì không còn thương tứ đệ nữa, nhưng vẫn thương hắn.
Chậc chậc, một chén cháo kia, nếu là ở kiếp trước, một đứa bé mười mấy tuổi ăn cũng không đủ no, huống chi là thanh niên trai tráng. Chẳng qua nếu như người ta đã nói no rồi, cô cũng không ép buộc, dù sao cô muốn ăn no.
Từ Tú Việt có lòng ăn no, nhưng chờ cô nuốt cái bánh bao thứ hai, dạ dày lập tức bắt đầu kháng nghị, vốn dĩ thân thể của cô đã không tốt, lại thêm thời gian dài không ăn được thức ăn mặn, hai cái bánh bao này xuống bụng làm cho cô có chút muốn ói.
Từ Tú Việt liếm khóe miệng, tạm thời từ bỏ suy nghĩ tiếp tục ăn.
Hà Đại Lang thấy Từ Tú Việt không ăn nữa, trong lòng lại cảm thấy mẹ mình vẫn còn nhớ thương người trong nhà, ngay cả bánh bao thơm ngon như vậy cũng không ăn, đây chính là mẹ của hắn, trong lòng lại cảm động một trận.
Từ Tú Việt không có phát hiện suy nghĩ của Hà Đại Lang, ngón tay hơi nhúc nhích tính toán hai người đi theo sau lưng bọn họ cách không xa, nếu như là cùng một đường, vậy có lẽ người này muốn cầu gì đó, còn là người không thiếu tiền, cô phải muốn nhiều tiền một chút, chẳng qua người ta còn chưa đến, cô cũng chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play