Chu Bỉnh Hoài quanh năm ở đồng ruộng, không nói đến người đen nhẻm, da cũng thô ráp vì không được chăm sóc, không giống Lâm Tu Vi, ăn sung mặc sướng, đương nhiên Lâm Tu Vi sẽ tinh tế hơn một chút.
Nhưng Từ Tú Việt nghe y luôn so sánh mình với Chu Bỉnh Hoài thì thấy buồn cười: “Sao ngươi cứ so sánh với hắn thế?”
Lâm Tu Vi mím môi nói: “Ai bảo đại nhân bây giờ chỉ biết nhắc đến Chu Bỉnh Hoài, còn vì hắn mà đọc những quyển sách nông nghiệp chẳng thú vị gì kia.”
Từ Tú Việt không nhịn được nói: “Trong khoảng thời gian này hắn là người đầu tiên đầu quân cho chúng ta, ta đương nhiên phải quan tâm hơn rồi, còn ngươi và ta, là tình bạn lâu dài, đâu thể so sánh với hắn được?”
Khi Từ Tú Việt nói vậy, Lâm Tu Vi không tự chủ được mà mỉm cười: “Có phải đại nhân cho rằng ta khác với những người khác không?”
“Đương nhiên.”
Nghe Từ Tú Việt nói vậy, tâm trạng Lâm Tu Vi rất tốt, tay không tự chủ mà vuốt râu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play