“Ông chủ Tu Vi muốn tiêu tiền, nhưng ta chẳng có hoài bão gì cả.”
Quay đầu lại, Từ Tú Việt liền hỏi sư gia: “Huyện còn dư lương thực không?”
“Có chứ, năm nay chưa thu thuế, cộng thêm lương thực mà Hà đội trưởng thu thập được từ bọn sơn tặc, thì cho dù ăn đến thời điểm này của năm sau cũng còn dư!”
Từ Tú Việt thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, khi thống kê được số người thương vong, mỗi người sẽ được phát một thạch lương thực, cộng thêm tiền an ủi... tạm định là năm mươi lượng.”
Sư gia nghe vậy mà chặt lưỡi hít hà, ngay cả tiền an ủi mà triều đình cấp cũng chỉ có hai mươi lượng.
Nhưng phía trên sắp đặt thế nào thì ông ấy ghi chép thế ấy.
“Ngoài ra, tìm người kể chuyện giỏi ăn nói truyền bá thông tin, cứ bàn luận về những ngày tháng khó khăn trước kia dưới quyền phủ thành, dưới triều đình, cuộc sống hôm nay đang ngày càng tốt đẹp hơn, chủ yếu là nhấn mạnh thuế trước đây rất nặng nề, nhưng chẳng mang lại lợi ích gì cho người dân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT