Hà An Chính lại rất khinh thường nói: “Việc đánh giặc, đệ là một kẻ chỉ biết đọc sách thì hiểu gì, cho dù bọn chúng phục kích thì thế nào, một đòn là có thể đưa chúng lên trời!”
Đội tinh nhuệ và quân chính quy được huấn luyện khác nhau, thế nên Hà An Chính và Hà An Trác không biết gì về nhau.
Nếu như trước đây, Hà An Chính khinh thường chế giễu như vậy, thì Hà An Trác lúc này đã nổi trận lôi đình rồi, nhưng giờ đây đã trở nên đen hơn, cũng mạnh mẽ hơn, Hà An Trác chỉ nhàn nhạt nói:
“Chỉ biết dùng sức mạnh của kẻ vũ phu, giới hạn của tam ca, cũng chỉ có thể đánh trận với trăm người ngàn người mà thôi.”
Sự phản kích của Hà An Trác đã chọc giận Hà An Chính: “Tên nhóc này, làm phó đội trưởng đã không coi ca ca ra gì, đi ra ngoài so tài với ta!”
Hà An Trác không đáp lại, chỉ nói: “Lấy điểm mạnh của mình tấn công điểm yếu của đối phương, có thể khiến ca ca vui vẻ sao? Quả là kẻ vũ phu, chỉ biết dùng sức mạnh để đấu kẻ ác, không biết đánh trận, cũng không biết phân biệt tình hình nặng nhẹ.”
Thấy không khí giữa hai huynh đệ càng lúc càng căng thẳng, Từ Tú Việt vội vàng ngắt lời: “Vậy thì Hà đội phó có ý tưởng gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play