Từ Tú Việt hỏi rất khách sáo, một là vì người này có công danh trong người, hai là vì nghe Hà An Chính kể lại quá trình chiến đấu của bọn họ, Triệu cử nhân này rõ ràng cũng có chút tài năng.
Triệu cử nhân hơi ngẩng đầu nhìn Từ Tú Việt, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, dường như đang nghi ngờ đội quân này lại do một nữ nhân làm chủ.
Nhưng sau đó lại nghĩ đến người này có lẽ là phu nhân của quan viên nào đó, thế là lại bình tĩnh trở lại.
Hai tay hắn ta bị trói chặt, không thể chắp tay hành lễ, chỉ hơi khom người nói: “Đúng vậy, tại hạ là cử nhân khoa mới của Nam Dương, trên đường đi kinh thành dự thi, không may bị sơn tặc cướp, để bảo toàn tính mạng, mới bất đắc dĩ đồng lõa với chúng, thật xấu hổ, thật xấu hổ.”
Trên người hắn ta không hề có vẻ kiêu ngạo của một người có học, không biết là bản tính khiêm nhường, hay là một thời gian sống trên núi đã mài mòn tính tình của hắn ta.
Mặc kệ là vì lý do gì, Từ Tú Việt lại có cái nhìn khác về Triệu cử nhân.
Từ Tú Việt cười nói: “Người ta thường nói đại nạn không chết át có phúc, tiên sinh thoát khỏi miệng cọp, chắc chắn có thể đỗ đạt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT