Hà An Chính lại không để ý lời của hắn ta, chỉ cười nói: “Yên tâm, huynh đệ chúng ta xông pha ở tuyến đầu, sẽ không để các người phải ra trận.”
Câu nói này khiến nha dịch không dám phản bác thêm, Hà An Chính cũng chuyển tầm mắt trở lại nhìn Từ Tú Việt và Lâm Tu Vi.
Lâm Tu Vi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bọn sơn tặc này thường phục kích để làm rối loạn đội hình, phải có sự chuẩn bị mới có thể đánh bại kẻ địch, nhìn tình hình chỉ có vài người ở chỗ này cướp bóc, hẳn là số người trong trại không nhiều, nhưng chắc chắn là đông hơn chúng ta.”
Hà An Chính lại không hề quan tâm: “Nếu đội tinh nhuệ của chúng ta đánh không lại mấy chục người này, thì thôi về quê làm ruộng cho xong!”
Lâm Tu Vi nhìn Từ Tú Việt, muốn nghe ý kiến của cô.
Việc này đương nhiên có mặt tốt và mặt xấu, mặt tốt là có thể tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, còn có thể thu được tiền của, đồng thời cũng có thể ngăn chặn bọn sơn tặc trả thù. Mặt xấu cũng rất rõ ràng, đánh nhau chưa chắc đã thắng, cho dù thắng cũng sẽ có người thương vong, gián tiếp ảnh hưởng đến kế hoạch đi phủ thành của họ.
“Như vậy đi, thống kê ý kiến của binh lính, bỏ phiếu kín, đồng ý thì đánh dấu tròn, không đồng ý thì đánh dấu x.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT