Lâm sư phụ cảm thấy gan bàn tay của mình bị chấn cho tê dại, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, không chịu thua nói: “Lại lần nữa.”
Lâm sư phụ không dám đánh trực diện với Hà Tam Lang nữa, vừa né tránh vừa tìm cơ hội đánh Hà Tam Lang một chùy, không ngờ Hà Tam Lang lại rất nhanh nhẹn, xoay người một cái là đỡ được đòn tấn công của ông.
Hai chiếc chùy va vào nhau vang lên tiếng rầm rầm, những thôn dân xung quanh vì sợ bị thương nên đứng xa xa vỗ tay khen ngợi.
Chỉ sau vài lần, gan bàn tay của Lâm sư phụ đã rỉ máu, sắc mặt cũng tái nhợt, thở hổn hển, Hà Tam Lang vội vàng dừng tay, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ đắc ý, nói: “Sư phụ, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi.”
Lâm sư phụ làm sao có thể chịu đựng được, “hừ” một tiếng rồi lại lao tới.
Từ Tú Việt cũng đang đứng bên cạnh xem, thấy chiếc chùy đá của Hà Tam Lang mỗi lần va chạm với chiếc chùy sắt của Lâm sư phụ đều rơi ra ít vụn, nếu cứ đánh như vậy, e rằng khi phân định được thắng bại thì chùy của Hà Tam Lang cũng sẽ vỡ tan tành.
Từ Tú Việt lại quan sát một lúc, thấy rõ ràng Lâm sư phụ không phải là đối thủ nhưng vẫn cố chấp, Từ Tú Việt mới hét lên: “Được rồi, dừng tay đi, chiếc chùy đá của Tam Lang sắp vỡ tan tành rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT