Từ Tú Việt hỏi cô: “Thế con không khuyên Nhị Nha về à?”
“Thì ta đương nhiên thương con gái mình rồi, ai ngờ con bé nghe lời cô em chồng, lại nhất quyết không chịu đi! Mẹ bảo xem, con gái học cái này có ích gì?!”
Điền thị càng nói càng tức giận, không biết là lo lắng cho con chịu khổ, hay tức giận vì con gái mình nghe lời cô em chồng hơn.
Sáng sớm hôm sau, Từ Tú Việt dứt khoát từ bỏ việc dậy sớm, chỉ chờ lúc ăn cháo dưa muối, nghe Điền thị báo cáo.
Hôm nay Điền thị lại vui vẻ vô cùng, đắc ý nói: “Con đã nói rồi mà, con bé còn nhỏ như thế, học gì mà tập đứng tấn, hôm nay Nhị Nha dậy không nổi, còn ủ rũ không vui nữa chứ. Khi nào rảnh rỗi, con sẽ dạy con bé đánh túi lưới, đó mới là việc con gái nên học, sau này còn có thể đổi được ít tiền tiêu vặt.”
Từ Tú Việt không dám tán thành với quan điểm này, nhưng cũng không nói gì thêm, việc Điền thị có thay đổi suy nghĩ hay không cũng không quan trọng, vì nàng ta không có quyền quyết định trong nhà.
“Ngược lại cô em chồng đúng là một người kẻ ngoan cường, chân run cầm cập mà vẫn đứng im không nhúc nhích, làm cho cả đứa con gái lớn nhà con cũng không dám nghỉ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT