Cô nghĩ Lâm Tu Vi đến đây để dạy võ cho người nhà, dù có ở lại hay không thì cũng phải có chỗ nghỉ ngơi, nên đã sớm bảo người nhà dọn dẹp căn phòng phía đông.
Từ Tú Việt vừa nói vừa đẩy cửa phòng phía đông.
Phòng rất rộng, bên trong kê vài món đồ nội thất đơn giản, bàn ghế rõ ràng là mới đóng, trong phòng không có giường gỗ, chỉ có một chiếc giường đất, bên kia cửa sổ kê một chiếc bàn, trên bàn bày giấy tuyên thành và một bộ bút mực đầy đủ.
Từ Tú Việt giải thích: “Thôn không có thợ mộc tử tế, đóng bàn ghế nhỏ thì được, còn tủ quần áo thì không làm được, đợi qua dạo nữa, ta sẽ đến huyện đặt cho mọi người một lượt, lúc đó sẽ bù cho ngươi.”
Lâm Tu Vi không nói tốt hay không, chỉ cười nói: “Vẫn là tiên cô đối xử với ta tốt.”
Từ Tú Việt nghe câu này thấy kỳ lạ, nghĩ đến việc Lâm Tu Vi nhất mực muốn bái cô làm sư phụ, trong lòng đã hiểu, cười nói: “Đương nhiên phải đối xử tốt với ngươi, ngươi là tiên sinh mà nhà ta mời đến mà.”
Lâm Tu Vi định nói gì đó thì Cẩu Đản đã chạy vào sân, vừa chạy vừa hét: “Nãi nãi, nãi nãi mời thầy về cho Cẩu Đản sao?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play