Từ Tú Việt hiểu ý của thôn trưởng, nói cho cùng, ngay từ đầu họ là hợp tác với nhau, cô thuê một số người trong số đoàn người của Hà thôn trưởng, sau đó cùng đi, chứ không phải là một đoàn thể thống nhất được cô công nhận, mà cô thực sự đã đảm nhận vai trò người đứng đầu trên đường đi.
Trong tiền đề xã hội bất ổn, mọi người đều lo lắng người đứng đầu sẽ rời đi, khi đó chỉ còn lại năm bè bảy mảng, bọn họ cũng không có phương hướng để tiếp tục sống.
Đây là tâm lý đoàn kết của con người do thảm họa gây ra.
Mà trong cuộc chạy nạn này, vai trò lãnh đạo của thôn trưởng đã bị cô làm suy yếu, hình thành nên cảnh bầy rồng có người đứng đầu, nhưng người đứng đầu này lúc nào cũng có thể rời đi.
Từ Tú Việt vẫn lắc đầu, cô không chỉ sợ những chuyện vặt vãnh rắc rối, mà cô cũng không có ý định gánh vác tương lai của nhiều người như vậy, quá mệt mỏi, cô vẫn thích một mình tự do tự tại, nhiều nhất là thêm cả Hà gia.
Thôn trưởng thất vọng thở dài, Từ Tú Việt cũng thở dài, nếu có thể, cô càng muốn có người khác có thể chống đỡ, cô chỉ cần nằm yên một chỗ làm cá mặn là được.
Nghĩ vậy, Từ Tú Việt liền động viên thôn trưởng: “Bây giờ chúng ta tạm thời ổn định rồi, mọi việc mấy ngày này ta đều trông cậy vào thôn trưởng, mọi người đều phục ông, nếu không thì lúc đầu cũng chẳng theo ông ra ngoài, ông cứ tiếp tục cố gắng, dẫn tất cả mọi người cùng nhau phấn đấu trở thành gia đình tiểu khang (bậc trung).”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT