Lần này, cô không phân phát gạo theo số người hộ vệ như trước, mà là trực tiếp sắp xếp nấu cơm, các nhà ăn no mới dừng lại, ngoài ra còn nấu riêng canh thịt cho người bị thương, bọn họ mất máu quá nhiều, cần phải bồi bổ một chút.
Đang lúc nấu cơm, Từ thị bỗng nhiên đi đến bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Mẹ, thịt khô của chúng ta gần hết rồi.”
Từ Tú Việt đã chuẩn bị tâm lý từ trước, bởi vì lần này cả thôn ăn thịt, bao thịt khô mà bọn họ chuẩn bị lần trước, thật sự không đủ.
Từ Tú Việt thở dài nói: “Số còn lại đừng đụng vào nữa, mấy ngày tới nấu cháo cho những người bị thương ăn đi.”
Từ thị đáp một tiếng rồi đi.
Ăn cơm dưới cái nhìn chằm chằm của người khác thực sự không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì, đặc biệt là khi những người nhìn chằm chằm kia lại là những nạn dân đang phải ăn vỏ cây.
Mọi người ở thôn Thượng Khê đồng loạt ăn nhanh hơn, đợi khi ăn no, Từ Tú Việt liền hô mọi người thu dọn đồ đạc lên đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play