“Ngoài ra, những người không có vũ khí thì lại gần đống lửa, trong đống lửa để nhiều gậy gỗ dễ cầm, nếu xảy ra xung đột, dù không đốt chết được người thì ít nhất cũng có thể vung lên để bảo vệ mạng sống.”
Hà An Toàn gật đầu ghi nhớ.
Từ Tú Việt suy nghĩ một lúc rồi lại nói: “Ngoài ra, chúng ta vẫn phải thay phiên nhau canh gác.”
Từ Tú Việt chỉ thấy đám người kia ra tay vào lúc trời tối, vì liên quan đến cô nên tương lai phía trước đã trở nên mơ hồ, vì vậy không thể xác định được là giờ nào.
Nhưng theo suy đoán của Từ Tú Việt, có lẽ là trước nửa đêm.
Bởi vì ngày thường, bọn họ nghỉ ngơi sớm, lúc đó vừa lúc là lúc bọn họ ngủ say.
Từ Tú Việt sợ lần này thôn dân vẫn ngủ say nên dặn thêm một câu: “Ai có thể ngủ nông thì ngủ nông, cùng lắm thì ngày mai chúng ta sẽ bù lại thời gian nghỉ ngơi, nhưng nhất định không được ngủ như chết. Với lại chọn thêm một số người khỏe mạnh, để họ luân phiên canh gác cả đêm như các ngươi, chỉ khác là họ ngồi tại chỗ canh gác, đừng để dân chạy nạn phát hiện ra sơ hở.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play