Thời xưa không có thiết bị liên lạc, người dân trong thôn cũng chẳng rảnh rỗi mà đi trấn, cộng thêm những ngày này mưa liên miên, càng chẳng có ai đi thị trấn, nên những lời đồn mà thôn dân nghe được vẫn chỉ dừng lại ở lần đầu tiên họ đi bán bánh cuốn, giai đoạn mới nổi tiếng.
Lúc đó, ở trấn chủ yếu vẫn truyền nhau về một Từ tiên cô bói toán chuẩn, còn chuyện phù hộ sinh con trai thì cũng chỉ là lời đồn của nữ nhân đầu tiên mua bánh cuốn, không ít người vẫn còn bán tín bán nghi.
Sau đó Tú Việt đích thân đến trấn bán bánh cuốn, thái độ của những phụ nhân cũng chứng tỏ bọn họ không hoàn toàn tin tưởng vào khả năng phù hộ của Từ tiên cô.
Thôn trưởng thấy những thanh niên kia lớn tiếng cười nghiêng ngả, đầu óc ong ong vì tiếng ồn, ông ấy liếc nhìn sắc mặt của Từ Tú Việt rồi quát lớn:
“Cười cái gì mà cười?!”
Dưới sự nghiêm khắc của thôn trưởng, những thanh niên nhao nhao im bặt, ngoan ngoãn đứng thẳng, nhưng vẫn cười tủm tỉm.
Thấy họ như vậy, thôn trưởng tức giận quát: “Cả ngày không lo làm ăn, biết cái gì không? Các người có biết ngay cả Tiền lão gia ở trấn trên cũng đã dâng một trăm lượng bạc cho Từ tiên cô ở thôn chúng ta không!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play