Chương 63: Thảo Linh Nguyên Dịch!
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được chín tháng tu vi x2"
Lục Huyền nhặt quầng sáng màu trắng đang lơ lửng trên mặt đất, trong đầu đột nhiên lóe lên hai ý niệm.
Một dòng linh lực hùng hậu đột ngột xuất hiện rồi nhanh chóng sinh sôi bên trong cơ thể hắn, lại hung hăng càn quét khắp người.
Hắn nhắm mắt lại, vận chuyển công pháp, cố hết sức để khống chế luồng linh lực đột nhiên dâng trào trong cơ thể, đợi cho đến khi linh lực lắng xuống, hắn mới mở to đôi mắt trầm tĩnh có Thần của mình ra.
Lại thêm một năm rưỡi tu vi.
Hiện giờ, hắn đang cảm nhận được linh lực trong người mình đã đạt đến trình độ cực hạn của Luyện Khí tầng bốn rồi.
Tiếp theo, chỉ cần chăm chỉ khổ luyện và thu hoạch thêm vài gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục là có thể thuận lợi đột phá đến Luyện Khí tầng năm.
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được một tấm nhất phẩm Khu Tà phù."
Một tấm phù lục giam cầm ác quỷ trực tiếp xuất hiện trên tay Lục Huyền.
Hắn thu nó vào trong túi trữ vật, lại bắt đầu một vòng tích góp phù lục mới.
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được thuật pháp Mộc Sinh Thuật."
Quầng sáng màu trắng dung nhập vào trong đầu hắn, một ý niệm lóe lên trong đầu, Lục Huyền vừa nhận được một gói kinh nghiệm Mộc Sinh Thuật.
Ngay lập tức, nguyên lý thi triển Mộc Sinh Thuật, cùng với quá trình thi triển thuật pháp, phương pháp khống chế linh lực, không ngừng lóe lên nhanh như chớp.
Có thêm những kiến thức quý báu này, khả năng lý giải và nắm giữ môn thuật pháp ấy của Lục Huyền đã tăng tiến thêm khá nhiều, khiến cho quá trình vận dụng nó càng thêm thông suốt.
Mộc Sinh Thuật từ nhập môn đến thông thạo.
Lục Huyền đi tới phía trước cây Xích Vân Tùng, bắt đầu vận chuyển linh lực, một luồng linh lực màu xanh lục mỏng manh, nhanh chóng bay vào bên trong những chiếc lá tùng dài mảnh của Xích Vân Tùng.
Chỉ trong chớp mắt, hắn đã cảm nhận được ngưng tụ một tia linh lực hệ mộc, nhanh chõng xuất hiện quanh thân Xích Vân Tùng, bên trong tia linh lực này ẩn chứa vô vàn sinh cơ dồi dào, nhẹ nhàng dung nhập vào trong thân thể của nó.
Hắn tập trung tâm thần lên cây Xích Vân Tùng, tuy nhìn bên ngoài, có vẻ như cái cây này không phát sinh bất kỳ biến hóa nào, nhưng trạng thái tức thời lại cho thấy tia linh lực hệ mộc yếu ớt ấy vừa mang đến một chút tác dụng xúc tiến nhất định cho Xích Vân Tùng.
Hắn vừa thử nghiệm Mộc Sinh Thuật sau khi nhận được gói kinh nghiệm, lại ngay lập tức chuyển dời lực chú ý vào quầng sáng màu trắng cuối cùng.
Quầng sáng màu trắng này chính là phần thưởng rơi ra từ bụi Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ duy nhất, Lục Huyền rất chờ mong nó.
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được một giọt Thảo Linh Nguyên Dịch."
Ngay lập tức, một giọt chất lỏng màu xanh lục đã xuất hiện trong tay Lục Huyền.
Chất lỏng này có hình dạng giống như hạt mưa, to bằng nửa ngón tay cái của Lục Huyền, ở trạng thái bán đông đặc, toàn thân có màu xanh lục, tỏa ra sức sống mãnh liệt.
"Thảo Linh Nguyên Dịch, được ngưng tụ từ lượng lớn tinh hoa thảo mộc, lại trải qua quá trình tôi luyện mà thành, bên trong ẩn chứa thảo mộc linh khí dồi dào, có thể dùng để nuôi nấng những loại yêu thú ăn thảo mộc linh khí, cũng có thể dùng để luyện chế những loại đan dược, hoặc là dung nhập vào các loại pháp khí, trận pháp, khôi lỗi liên quan."
"Thảo Linh Nguyên Dịch, nghe không tệ chút nào, nhưng phải sử dụng nó thế nào đây?" Lục Huyền có chút trầm tư, bàn tay nâng giọt chất lỏng không ngừng sóng sánh sóng sánh kia, có cảm giác nó sẽ vỡ tan bất cứ lúc nào.
"Có rồi, chẳng phải trong tiểu viện của ta đang có sẵn một con Thảo Khôi Lỗi sao? Nó được luyện chế từ cỏ khô đặc thù, là bảo vật hệ thảo mộc." Lục Huyền lập tức quay đầu nhìn con Thảo Khôi Lỗi vẫn đang nghiêm túc canh giữ trong góc.
Con Thảo Khôi Lỗi này chính là hàng đã qua sử dụng được hắn mua về từ chợ tán tu, nghe nói nó xuất phát từ Thiên Cơ phái nổi tiếng về cơ quan khôi lỗi, có hình thức hành vi cực kỳ đơn giản.
Khi có người ngoài hoặc yêu thú xâm nhập vào linh điền, nó sẽ cảnh báo với Lục Huyền, đồng thời cũng biết cố gắng kiềm chế và ràng buộc đối phương.
Lần trước, khi tu sĩ Luyện Khí trung cấp là Tần Minh tới đánh lén hắn, Thảo Khôi Lỗi còn thay Lục Huyền đỡ một kích trí mạng từ cây trường thương của người kia, có thể nói, nó vừa làm việc vất vả lại có công lao to lớn...
"Bình thường ta cho ngươi ăn toái linh, hôm nay ta cho ngươi ăn thứ khác nhé." Lục Huyền đi tới trước mặt Thảo Khôi Lỗi, cúi người xuống, nhét Thảo Linh Nguyên Dịch vào bên trong khối u cỏ khô trên cái đầu khổng lồ của nó.
Những cọng cỏ khô to lớn màu xám tro lập tức chuyển thành màu xanh ngắt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
"Ha ha, ta vừa giúp ngươi nhuộm món đồ chơi này thành xanh rồi." Lục Huyền khẽ nở nụ cười thật tươi, nhìn Thảo Khôi Lỗi không động đậy gì, sau đó lại hắn tiếp tục đi kiểm tra linh thực bên trong linh điền.
Nửa ngày sau, hắn đi tới góc tường đá trong sân, chợt phát hiện màu xanh ngắt trên đầu Thảo Khôi Lỗi đã nhạt đi rất nhiều.
Thảo Khôi Lỗi vẫn đang hấp thu giọt Thảo Linh Nguyên Dịch kia, nhưng hiện giờ, trên người nó đã phát sinh một chút biến hóa không nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play