Chương 54: Lại Có Người Đến Mời…
Lục Huyền đã thi triển Linh Vũ Thuật vô số lần, hiện tại cũng đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, nhưng bảo hắn khống chế linh vũ ẩn chứa khí tức băng hàn bên trong, lại không dễ dàng.
Phải biết rằng, lúc vừa mới bắt đầu tu hành, hắn cũng học qua thuật pháp cơ sở hệ băng, rồi, nhưng thiên phú bình thường nên dần dần từ bỏ, chỉ chủ yếu tu luyện Linh Vũ Thuật và Hỏa Cầu Thuật mà thôi.
Sau đó, trong suốt quãng thời gian từ khi quầng sáng màu trắng xuất hiện, hắn chỉ nhận được Địa Dẫn Thuật và 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》, mà không nhận được kinh nghiệm về thuật pháp hệ băng.
Hắn đã thử nghiệm nhiều lần, cuối cùng cũng miễn cưỡng phóng ra được Linh Vũ Thuật có mang theo một chút băng ý mơ hồ, nhẹ nhàng trút xuống hạt linh chủng Tịnh Tuyết Liên dưới linh tuyền.
Sau khi tập luyện vài ngày, xác suất phóng thích thuật pháp thành công đã tăng lên được một chút.
Lục Tuyền dùng linh thức cẩn thận cảm ứng hạt linh chủng tuyết trắng bên trong ao linh tuyền kia, lập tức vui sướng nhận ra nó đang lặng lẽ phát sinh biến hóa.
Ngày hôm ấy, trong lúc Lục Huyền đang bồi dưỡng linh thực, đột nhiên một giọng nói hơi có chút quen thuộc lại truyền đến từ ngoài viện: "Lục đạo hữu, xin hỏi ngươi có ở nhà không?"
Lục Huyền âm thầm hồi tưởng trong đầu, hồi lâu sau mới nhớ ra chủ nhân của giọng nói này.
Phải biết rằng, sau khi hắn và Bách Thảo Đường đạt thành mối quan hệ hợp tác tự chủ, hắn đã đến đó hai lần, một lần là bán số Linh Huỳnh Thảo còn lại, một lần là báo cáo định kỳ cho Bách Thảo Đường về tình hình sinh trưởng của linh thực.
Trong hai lần ấy, hắn đã làm quen với vài tên Linh thực sư bên trong Bách Thảo Đường.
Và chủ nhân của giọng nói này chính là một người trong số đó, tên là Lôi Phi có tu vi Luyện Khí tầng ba, bởi vì khoảng cách hai nhà không xa nên gã cũng thường xuyên đi tới trò chuyện với hắn vài câu.
Lục Huyền mở cửa viện, đi ra ngoài nghênh đón.
Nhưng Lôi Phi không đi một mình, hắn liếc thấy phía sau đối phương có một tu sĩ với khí chất âm trầm xa lạ.
"Chào Lục đạo hữu, vị này là Lý Thanh, hảo hữu nhiều năm của ta."
"Vị này chính là Lục Huyền đạo hữu, có thiên phú không tồi trên phương diện trồng trọt linh thực, tuổi còn trẻ đã đạt thành quan hệ hợp tác với Bách Thảo Đường."
Lôi Phi giới thiệu hai người cho nhau.
Lục Huyền ân cần gửi lời hỏi thăm, rồi dẫn hai người tiến vào trong phòng.
"Lục Huyền đạo hữu, lần này qua đây là có chuyện tìm đạo hữu, ta cùng với Lý Thanh định mời người cùng nhau tiến vào Nam Ly bí cảnh tìm kiếm linh dược." Ba người mới hài huyên được vài câu, Lôi Phi đã đi thẳng vào chủ đề, nói với Lục Huyền.
"Tiến vào bí cảnh? Lấy tu vi Luyện Khí tầng ba của ba người chúng ta, chẳng phải rất nguy hiểm sao?" Lục Huyền hỏi thẳng.
Phải biết rằng những bí cảnh bên ngoài kia, hoặc là thiên nhiên hình thành, hoặc thượng cổ để lại, thường ẩn chứa các loại bảo vật, linh dược, công pháp và pháp khí bên trong, nhưng đi kèm với đó lại là những mối nguy hiểm cực lớn, có tà ma thần bí kỳ dị, cũng có yêu thú cường đại đáng sợ...
Đại đa số linh thực linh thú đều cần sinh trưởng trong hoàn cảnh tinh khiết hoặc những nơi có linh khí đặc thù, bởi vậy bình thường, người ta rất hiếm khi nhìn thấy bóng dáng chúng ở vùng dã ngoại.
Mà những bí cảnh được truyền lại từ thời thượng cổ, mỗi một lần mở ra đều xuất hiện rất nhiều bảo vật quý hiếm.
Điều này đã hấp dẫn không ít tu sĩ tìm tới, thậm chí còn tham gia không biết chán, cứ như con thiêu thân lao đầu vào lửa, chỉ mong có thể tiến vào trong bí cảnh để cầu được một tia cơ duyên.
Ví dụ như bí cảnh mới được phát hiện ra gần đây, đã hấp dẫn rất nhiều thế lực lớn nhỏ bên trong Lâm Dương phường thị, cũng như hàng ngàn, hàng vạn tán tu khác, chỉ vì tìm kiếm cái gọi là cơ duyên hư vô mờ mịt ấy.
Phải biết rằng, các đại tông môn trong Tu Hành giới thường chiếm giữ động thiên phúc địa, thậm chí bên trong còn diễn sinh ra tiểu thế giới, bởi vậy mà bọn họ không cần phải tranh giành đến ngươi chết ta sống chỉ vì một chút tài nguyên tu luyện như những tu sĩ bình thường.
Thấy Lục Huyền lo lắng về sự an toàn, Lôi Phi lại tiếp tục giải thích: "Nam Ly bí cảnh đã được khai phá cách đây mấy trăm năm rồi, gần như đám tà ma yêu thú bên trong đều bị quét sạch cả, rất ít khi đụng phải.
Hơn nữa, chúng ta chỉ dự định đi đến vòng ngoài của bí cảnh, sẽ không thăm dò vào sâu hơn.
Mặc dù không thể bảo đảm được an toàn tuyệt đối, nhưng trên cơ bản, sẽ không xảy ra vấn đề.
Hai ta đều là Linh thực sư, nhưng cũng không thể cam chịu tầm thường mãi được, nên tranh thủ được chút nào thì hay chút đó."
Gã không tiếc lời khuyên nhủ Lục Huyền.
Lục Huyền trầm ngâm chốc lát, lại tiếp tục hỏi: "Nhưng lần này, nếu chúng ta tiến vào bí cảnh, sẽ tốn rất nhiều thời gian đi trên đường và ở trong bí cảnh, chẳng phải như vậy sẽ chậm trễ chuyện chăm sóc linh thực ư?"
"Trên đường có pháp khí phi chu, cả đi cả về chỉ tốn chừng một - hai ngày, thời gian ở trong bí cảnh thì dài hơn một chút, nhưng cũng không nhất định sẽ hái được linh dược.
Còn về phần trì hoãn chuyện sinh trưởng của linh thực, thời gian ngắn như vậy sẽ ảnh hưởng được bao nhiêu chứ? Sau khi trở về lại tiếp tục trồng là được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play