Chương 131: Ta Cũng Không Biết Nên Đánh Giá Ngươi Là Đơn Thuần Ngây Ngô Hay Là Cứng Đầu Cố Chấp Đây?
Cũng không lâu lắm, khí tức của Đạp Vân Linh Miêu đột nhiên dâng trào, hình thể tăng lên, bộ lông đã đen nay càng chuyển thành màu đen bóng, bàn chân như đám mây kia cũng trở nên trắng tinh không tỳ vết.
Lục Huyền thử kiểm tra một chút, cũng nhanh chóng cho ra kết quả, tốc độ hiện giờ của linh miêu đã nhanh gấp mấy lần trước kia, đồng thời, bộ móng vuốt ẩn dưới lòng bàn chân dày thịt kia cũng sắc bén hơn rất nhiều, có thể dễ dàng lưu lại những vết cào thật sâu trên tường đá.
"Ngao..." Cảm nhận sức mạnh của bản thân vừa được nâng cao, Đạp Vân Linh Miêu không kìm lòng nổi, lập tức hướng về phía Lục Huyền, vui sướng gầm lên một tiếng.
Hắn tinh ý nhận ra tiếng kêu của Bích Tình Đạp Vân Linh Miêu lại càng thêm thô lỗ khàn khàn hơn trước, điều này cực kỳ không phù hợp với vẻ ngoài ưa nhìn của nó.
"Kêu hay lắm, lần sau ít kêu chút nha." Lục Huyền có chút bất lực nói với Đạp Vân Linh Miêu.
"Ngao..." Đạp Vân Linh Miêu cố gắng đáp lại lời hắn bằng giọng gió của mình, giống như muốn chứng minh cho Lục Huyền thấy tiếng kêu của nó không hề khó nghe.
"Ha ha!" Lục Huyền nhìn dáng vẻ uốn éo vô cùng kiểu cách, cùng với tiếng kêu gào đầy vẻ gượng ép của nó, lại không nhịn được, lập tức vươn tay nhéo chỏm lông màu xám trắng trên cái tai thính kia.
Đạp Vân Linh Miêu ngẩng đầu, đôi con ngươi xanh biếc quét qua khuôn mặt Lục Huyền, rồi không nói không rằng, đi thẳng tới bên cạnh bờ ao linh tuyền, hờ hững nhìn chằm chằm vào con Hồng Tu Lý duy nhất còn sống ở trong ao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play