Tống Nguyệt Minh mỉm cười: "Đúng vậy."
"Đây đều là con trai con gái cô cả à?"
"Đúng thế."
"Ôi thế thì nhà cô có phúc quá, nhà tôi chỉ có một thằng này mà đã khiến người ta lo nghĩ nát hết cả ruột gan." Chắc là chỉ có cô con gái mới là con ruột thôi nhỉ.
Tống Nguyệt Minh yên lặng chấp nhận ánh mắt người ta đang nhìn cô như thể ánh mắt nhìn đội du kích sinh vượt kế hoạch*, cô cũng không giải thích gì, trừ lần này ra thì chắc cũng phải bốn năm sau tới lễ tốt nghiệp thì mới có cơ hội gặp lại nhau lần nữa.
Thế nhưng cậu con trai nhà đó lại thấy ngại, mở cặp sách lấy đồ ăn vặt ra: "Mẹ à, mẹ tới đây đâu phải để tra hộ khẩu đâu. Nào em gái, em có ăn không?"
Vệ Chân mỉm cười: "Em không ăn, cảm ơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT