Người Mù Bảo Ta Đừng Nhìn Lén Nữa

Chương 7


1 tuần


7. 
Ta và Mặc Dạ sư đệ đồng môn, đều là từ trong Cổ doanh giết ra.
Ta còn nhớ rõ ngày được sư phụ tuyển chọn, toàn bộ Cổ doanh, trong hai cái lồng bên cạnh, chỉ có ta và Mặc Dạ đứng. Ta và hắn đối đầu, thắng bại đều chiếm một nửa. Ta không biết mình có thể sống sót trở lại sơn trang cùng với người mù nhỏ hay không. Nếu chỉ có một người có thể sống sót ra khỏi Tu La đường của Mặc Dạ, người kia nhất định sẽ là Phất Minh. 
Ta đến trước một dãy nhà tối màu xây dựa vào núi, nhìn đám “bóng đen” đang chắn ngang mình, lạnh lùng nói: “Nếu không muốn chết thì cút khỏi đây!” 
Dứt lời, gió lạnh ra khỏi vỏ, bóng đen chen chúc tới. Đao của ta vẫn chưa ra khỏi vỏ, ta không muốn giết người, chỉ là làm cho bọn họ không đứng lên được mà thôi. Một cước đá vào một cái bóng, người bay ra trực tiếp phá cửa lớn đóng chặt. Ba quả ám khí trong nháy mắt cửa mở phá không mà đến, ép ta ra khỏi vỏ ngăn cản. 
Một đạo âm lãnh mang theo tiếng cười truyền tới: “Sư huynh từ khi nào trở nên sợ tay sợ chân như thế?” Sát ý phun trào ra, ta đạp máu tanh đầy đất, một đường giết vào. 
Trong đại sảnh, Mặc Dạ chống đầu, nghiêng người ngồi trên ghế sắt phủ da thú, khóe miệng ngậm nụ cười nghiền ngẫm, nhìn ta từng bước tới gần. 
Hắn cầm trong tay một tờ phương thuốc, nhăn mũi: “Sư huynh chữ viết vẫn như vậy... xấu, nhưng nếu như không có đơn thuốc này, ta vẫn không tìm được ngươi.” 
Lười nói nhảm với hắn, ta lạnh lùng nói: “Người của ta ở đâu?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play