Bàn tay nhỏ đang rướm máu chống cơ thể lên, một lúc sau, cậu chạm vào chiếc áo len lại bị rách một lần nữa của mình.
Tịch Bối ngẩn ngơ nhìn xuống.
Chỉ là, lần này, mẹ sẽ không vá lại giúp cậu nữa.
"... Con xin lỗi mẹ," Tịch Bối đứng dậy, vừa nghiêng ngả lảo đảo đi về phía xe nhỏ vừa thì thầm, “Đoàn Đoàn sai rồi. Đoàn Đoàn không dám làm rách quần áo nữa.”
Tịch Bối bật khóc.
"Mẹ ơi, mẹ đừng giận..." cậu nói, “Cha ơi, cha cũng giận Đoàn Đoàn nha?”
Tịch Bối run rẩy vì lạnh, vất vả lắm cậu mới chống đỡ được bản thân mình đi đến dưới xe bán đồ ăn nhỏ.
Tấm chắn ở đây đã bị người ta bạo lực tháo ra vào ban ngày, vì vậy không còn thứ gì để ngăn chặn gió và mưa nữa.
Cái giường mà cha đã khiêng về, chiếc chăn hoa mà mẹ tự may giờ đã ướt đẫm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT