Hoắc Lưu Hành không có cách nào dừng chân ở đây, cả cuộc đời còn lại chỉ trông coi một mình Thẩm Lệnh Trăn giống như Kiêm Gia.
Vẫn còn bách tính Hà Tây đang đợi hắn đến canh giữ.
Trước đó hắn quay về đến Biện Kinh, vốn phải lập tức vào cung gặp Thánh thượng. Song, sau khi vào trong thành, bởi vì nghe thấy cái chết của Thẩm Lệnh Trăn mà hắn đã làm trái lại thánh mệnh, không nói gì quay đầu đi thẳng. Thực ra điều này đã phạm phải đại kỵ, may mà Anh Quốc công phủ đã kịp thời giải thích cho tân đế giúp hắn.
Tân đế than tiếc cho mối nhân duyên của hai người, cũng không trách tội hắn quá đáng, ngược lại lúc hắn quay lại vào cung gặp Thánh thượng còn hỏi hắn: “Hôn ước giữa Thẩm biểu cô và Hoắc tướng quân vẫn chưa được huỷ bỏ, chi bằng Trẫm làm chủ để Thẩm biểu cô chuyển vào trong lăng mộ của Hoắc gia?”
Ý của Thánh thượng chính là để Thẩm Lệnh Trăn trở thành thê thất của Hoắc Lưu Hành, sau khi chết có thể mang họ Hoắc.
Hoàng đế tuổi còn nhỏ dường như vẫn còn không hiểu về tình yêu, cũng không biết tại sao Hoắc Lưu Hành lại lắc đầu trước ý kiến này.
Hắn nói: “Vi thần cảm tạ long ơn của bệ hạ. Chỉ là khi nàng còn sống, vi thần làm nhiều chuyện sai, không có tư cách quyết định chốn về sau khi mất của nàng, mong bệ hạ thu hồi lại mệnh lệnh đã ban.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT