Lúc Thẩm Lệnh Trăn tỉnh lại giữa cơn bệnh, nhớ lại những gì mình đã trải qua ở miếu hôm đó, nàng đoán dụng tâm thật sự khiến Hoắc Lưu Hành nói những lời quá đáng đó với nàng chính là không để Anh Quốc công phủ mạo hiểm, hắn đã sớm được phong “Phá Lỗ tướng quân”, đã xuất chinh tới Hà Tây.
Có lẽ hắn cũng biết nàng cũng sẽ có ngày phản ứng lại được, cái mà nàng cần chính là thời gian mà thôi.
Lúc nàng nghĩ thông rồi cũng đã quá muộn, hắn cũng đã đạt được mục đích của mình.
Mẫu thân an ủi nàng rằng, nàng đã nghĩ nhiều quá rồi, cục diện chính trị luôn luôn thay đổi, từ trước đến nay bất kỳ lúc nào cũng có thể biến động. Hiện giờ Tây Khương là kẻ thù không đội trời chung lớn nhất của Đại Tề, Thánh thượng sai Hoắc Lưu Hành đi đến đó bình ổn loạn lạc chiến tranh đều là việc thật lòng, cho nên nàng không cần quá lo lắng, đợi đến khi hắn lập công rồi, đại phá Tây Khương hắn có thể chiến thắng quay trở về triều đình.
Đương nhiên nàng không tin nhưng cũng biến mình thành kẻ nói dối, cười nói: “Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi.”
Sau đó, nàng chăm chỉ uống thuốc, chăm chỉ điều dưỡng, ngày nào nét mặt của nàng hồng hào, luôn cười nói vui vẻ ở bên phụ mẫu.
Trận chiến ở biên ải diễn ra nguyên một năm cho đến tháng Giêng năm nay, Hà Tây truyền đến tin chiến thắng rằng Tây Khương bại rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT