Nhìn thấy sắc mặt nàng không vui, Mạnh Khứ Phi nhanh chóng hoà hoãn: “Ồ, như thế thì đúng là có chút không biết trọng nhân tài.” Nói xong lại cảm thấy đáng tiếc, “Hay là mở quán lợn dê bò gà..”
Hoắc Thư Nghi đưa cho hắn con thỏ đã được xử lý xong. Nàng cũng chẳng không hứng thú nghe mấy lời tẻ nhạt của hắn, quay người đi luôn.
“Ôi, tiểu cô nương, tay toàn máu không rửa đã đi rồi.” Mạnh Khứ Phi  đuổi theo đưa cho nàng một bình nước, nhìn tay nàng đầm đìa máu không có cách nào mở nắp bình, hắn lại nói, “Được rồi, ta đổ cho ngươi.”
Hoắc Thư Nghi giơ tay xuống dưới dòng nước, rửa sạch tay của mình, để lại một câu “Cảm ơn” rồi quay vào trong lều, tuỳ tiện raiar ít cỏ khô lên đất rồi nằm xuống nghỉ ngơi.
Cho đến nửa canh giờ sau nhìn thấy một cánh tay thò vào sâu trong cửa lều.
Nàng rút kiếm ra khỏi vỏ theo phản xạ.
Bàn tay đó run rẩy, chủ của tay lập tức nói: ‘Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, là người bên mình bên mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play