Bên ngoài viện chính có thủ vệ, trừ Thẩm Lệnh Trăn ra người ngoài không dễ đi vào cho nên vừa này Hoắc Lưu Hành nói chuyện ở trong phòng ngủ cũng không quá kiêng kỵ.
Thẩm Lệnh Trăn đã nghe được bảy tám phần, đại khái cũng hiểu được tình hình, thấy hắn ho mãi không phát ra tiếng bèn chủ động nói lại không sót một chút những gì vừa nãy xảy ra ra khi gặp Nhị hoàng tử cho hắn yên tâm.
Sắc mặt của Hoắc Lưu Hành mới tốt lên một chút.
“Nhưng Lang quân vừa mắng Nhị điện hạ… Ta không hiểu được, Nhị điện hạ đã làm việc gì không tốt với ta?” Thẩm Lệnh Trăn ngờ vực hỏi.
Hoắc Lưu Hành chỉ về hướng trước viện, để Kinh Mặc đẩy mình qua đó ứng phó với thái y, lại nhìn Không Thanh ý bảo mình không nói chuyện được, để hắn giải thích với Thẩm Lệnh Trăn.
Không Thanh lau mồ hôi vội vàng gật đầu.
Thẩm Lệnh Trăn nhìn Hoắc Lưu Hành rời khỏi, quay đầu nhìn dáng vẻ thở phào của KHông Thanh, cười cười an ủi hắn mấy câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT