Thẩm Lệnh Trăn vừa vui vẻ vừa lo lắng, bởi vì theo nàng đoán, ngoài Kinh Mặc và Không Thanh ra, đến cả Hoắc Thư Nghi cũng không biết chuyện bên trong của chân Hoắc Lưu Hành, chứ đừng nói hạ nhân trong phủ. Ở trong sân luyện võ khua chiêng gõ trống luyện tập, nếu như trong lúc hành động Hoắc Lưu Hành không chú tâm để lộ thì chẳng phải là được một mất mười sao?
Nàng kêu lên chặn Hoắc Lưu Hành lại: “Lang quân, dù gì ta cũng đã nhìn thấy thân thủ của chàng ở Biện Kinh rồi, hiện ra chàng không tiện hành động, không cần phải vì sự ích kỷ của ta mà miễn cưỡng bản thân.”
“Không miễn cưỡng.” Dường như Hoắc lưu Hành có chút không vui, “Chút chuyện nhỏ này cũng không đến nỗi khiến ta miễn cưỡng.”
Mí mắt của Không Thanh ở bên giật giật.
Mặc dù với năng lực của Lang quân đối phó với chuyện nhỏ này thật sự là có thừa nhưng việc “Ôm ơn” giữ chân Thiếu phu nhân lại đã sớm đủ rồi cần gì phải thêm một nước nữa?
Hơn nữa nhìn dáng vẻ không thoải mái của Lang quân, thật sự giống như bị chịu kích động vậy. Như thế này hắn lại không nghi ngờ Thiếu phu nhân lạt mềm buộc chặt?
Đột nhiên mắt Thẩm Lệnh Trăn sáng lên: “Ta có một cách hay mà vẹn toàn đôi bên. Lang quân có biết a cha ta đã mua một toà nhà riêng cho ta ở Khánh Dương? Hiện giờ toà nhà kia vẫn không có ai ở, hay là chúng ta đến đó, cũng tiện cho Lang quân “phát huy võ thuật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT