Sao có thể vì một người mà đột nhiên trở nên điên cuồng.
Nếu như vậy thì anh đã sớm vì mệnh cách xui xẻo mà hận đời, lầm đường lạc lối.
“Cô quả thật có chút kỳ dị, tôi đúng thật là có chút tò mò.”
Cố Sướng cảm giác được cà vạt, tây trang và sơ mi của mình đều nhăn nheo, người nằm trên giường bệnh rõ ràng cũng đang mất kiên nhẫn, anh dứt khoát đứng dậy, sau đó ngồi xổm xuống chỗ cách cô nửa mét.
Thành thật mà bày tỏ yêu cầu: “Tôi muốn học hỏi từ cô.”
“Thù lao là gì cô có thể trực tiếp yêu cầu, chẳng hạn như sử dụng tất cả tài nguyên của Thiên Cơ để nâng đỡ cô; hoặc là vận dụng cổ phần của tôi có trong các nền tảng mạng xã hội lớn để tăng mức độ hiển thị của cô, sắp xếp chuyên gia dẫn đường dư luận, hoặc là cô muốn tìm người nào, tìm thứ gì, tôi đều có thể giúp cô tìm…”
Nói xong, cũng không biết có phải vì muốn tăng thêm vẻ thành khẩn, thân thiện hay không. Mà Cố Sướng lộ ra nụ cười đầu tiên kể từ khi hai người gặp mặt cho tới nay.
Có lẽ vì anh hiếm khi cười nên nụ cười kia mang theo chút trúc trắc. Anh có tính cách kiêu ngạo, hiếm khi tò mò về ai đó, thậm chí chưa bao giờ phải cúi đầu cầu xin người khác, cảm giác này khiến anh nhanh chóng thu lại nụ cười. Chỉ để lại độ cung ngắn ngủi, mâu thuẫn rồi lại tuyệt đẹp lướt qua nhanh chóng.
Anh rất đẹp, cũng thực sự thông minh. Biết Lâm Hạ Vy không có khả năng thiếu thốn vật chất, nhạy bén mà nhận ra được ý đồ đằng sau việc cô kiên trì phát sóng trực tiếp, đồng thời khiêm tốn mà đưa ra điều kiện mà mọi người nghe thấy đều cho là đôi bên cùng có lợi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play