Nhưng Đỗ Lãng không cam lòng, từ khi cậu bé sinh ra cho tới nay chưa bao giờ gặp qua đồ vật chính mình không chiếm được! Dù là cậu bé cũng không thấy rõ ràng hai người vừa mới ăn cái gì, chính là đánh c.h.ế.t cậu bé cũng nhất định phải ăn đến! Giờ phút này, cho dù tuổi nhỏ cậu bé cũng không phải vì miếng ăn này, mà là cảm thấy trong lòng nghẹn khẩu khí, cảm thấy cho dù là hai người xa lạ cũng muốn nghe theo lời mình!
Bởi vì bồi bổ cho con trai "dinh dưỡng" cực kỳ sung túc, dáng người Trịnh Dật Lệ không cao thế nhưng trong lúc nhất thời còn túm không nổi con trai, nhưng nhìn sắc mặt của một nam một nữ này không chút thay đổi, cô ta cũng ý thức được hai người không phải là người dễ bắt nạt, bỗng nhiên nhìn về phía nhân viên ở bên cạnh.
"Cô cũng thấy đấy, không phải tôi không muốn trở về, mà là không có biện pháp, cô xem tôi phải làm sao bây giờ?"
Thật ra thì trong lòng đã bắt đầu khinh bỉ hai mẹ con mặt dày lại còn không có một chút lễ phép nào, cũng hoàn toàn không có cảm giác đồng tình gì, chỉ là ngại tố chất nghề nghiệp mới khắc chế được biểu cảm của mình, nhân viên không nghĩ tới đối phương lại hỏi mình phải làm sao bây giờ, cô ấy có thể phải làm sao bây giờ!
Chẳng lẽ giúp đứa bé này đi hỏi hành khách xin một ít đồ ăn?
Đợi cô ấy nhìn về phía Trịnh Dật Lệ, mới ý thức được đối phương đại khái thật sự nghĩ như vậy, muốn chính mình phụ họa hoặc có thể nói là nói lời ba phải giúp cô ta!
Cảm giác như là trong miệng đột nhiên có một con ruồi bọ bay vào vậy, nhân viên nghẹn khuất lại ghê tởm không có đứng về phía bọn họ, mà cơ trí trả lời: "Hiện tại tôi liền gọi xe thức ăn, con trai cô muốn ăn cái gì đợi lát nữa cô có thể mua cho cậu bé?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT