Trong phòng bệnh, Lâm Hạ Vy, "thủ phạm" gây ra mọi chuyện, yên tâm thoải mái nghỉ ngơi, ngủ ngon, cả đêm không gặp ác mộng gì!
————————
Sáng sớm hôm sau, Hầu Na cùng mẹ cô ta đến bệnh viện.
“Xin lỗi, chúng tôi tới hơi sớm.”
Phu nhân nhà họ Hầu, Trương Nhứ trang điểm phú quý, dáng vẻ đoan trang mang con gái Hầu Na đến, vừa tới liền nhìn đến cũng vừa mới tới Hà Mộng Hạ, khách khí nói.
“Để tôi đi xem Hạ Vy thức chưa?”
Hà Mộng Hạ có chút ngượng ngùng, không rõ đối phương vì sao tới sớm như vậy, chẳng lẽ là có việc gấp?
Bà ta biết được mấy ngày nay Lâm Hạ Vy dậy tương đối trễ, nhưng cũng không nghĩ đắc tội nhà họ Hầu quyền thế. Bà ta đến cửa phòng bệnh ngó vào, quả nhiên Hạ Vy còn chưa dậy.
Hà Mộng Hạ do dự một lát, hiện tại thân thể Hạ Vy phi thường kém, bất giác, tình mẫu tử mới sinh ra gần đây khiến bà ta có chút do dự có nên quấy rầy con gái nghỉ ngơi, hay đánh thức cô để gặp mặt mẹ con nhà họ Hầu?
Hầu Na vừa định mở miệng, ống tay áo lại bị mẹ mình kéo lại, Hầu phu nhân cười nói: “Không gấp, chúng tôi ở bên ngoài đợi một lát.”
“Lâm phu nhân, bà cũng lại đây ngồi đi.” Nói xong, Trương Nhứ săn sóc mà nói với Hà Mộng Hạ đang do dự đứng ở cửa.
“Dì, Na Na, hai người tìm Hạ Vy có chuyện gì sao?”
Hôm nay Lâm Thi Tình cũng đến bệnh viện. Hiện tại cô ta đối với ba chữ Lâm Hạ Vy vô cùng mẫn cảm, chỉ là tâm tư Hầu phu nhân căn bản không đặt ở trên người cô ta, trong lúc nhất thời cũng không chú ý đến sự xuất hiện của cô ta.
Vốn dĩ trong lòng Lâm Thi Tình có nhiều suy nghĩ, nhìn thấy mới sáng sớm Hầu phu nhân lại mang Hầu Na đến tìm Lâm Hạ Vy, liền không tự chủ được mà đi tới ngắt lời! Bởi vì nghĩ đến những gì Lâm Hạ Vy nói trong buổi phát sóng trực tiếp rằng gia đình Hầu Na sắp tan vỡ, cô ta tự hỏi liệu bọn họ có phải tới tính sổ hay không!
Lúc này Hầu Na mới để ý tới Lâm Thi Tình vừa mới ngồi ở phía sau, miễn cưỡng mỉm cười chào hỏi cô ta, cũng không có tâm trạng để ý tới phản ứng kỳ lạ của cô ta.
Hầu phu nhân nhìn kỹ cô gái bị ôm sai mà hưởng thụ cuộc sống của thiên kim tiểu thư 20 năm này, tình cờ bắt gặp ánh mắt ác ý có chút hưng phấn và mong đợi của đối phương, bà ta liền cau mày.
Không được hồi đáp, Lâm Thi Tình cắn môi, nhanh chóng kiềm chế cảm xúc trong mắt, có chút xấu hổ và lo lắng, sao ánh mắt Hầu phu nhân lại không giống như muốn tính sổ với Lâm Hạ Vy vậy.
Lâm Họa Ý vừa quay lại sau một cuộc điện thoại với bạn bè, nhìn đến họ còn ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Khi nghe Hầu phu nhân dẫn theo Hầu Na đến nói muốn gặp Lâm Hạ Vy, vẻ mặt cô ta đột nhiên trở nên kỳ quái.
"Người nhà bệnh nhân Lâm Hạ Vy, một tiếng trước bệnh nhân có dậy một lần dặn dò lát nữa nếu có người đến tìm thì đợi đến 10 giờ cô ấy dậy rồi nói chuyện.”
Tiểu Ninh, y tá phụ trách phòng bệnh Lâm Hạ Vy cùng một số phòng khác vội vàng bước qua hành lang. Khi nhìn thấy mấy người đứng trước phòng bệnh bỗng nhiên nhớ tới lời dặn dò của Lâm Hạ Vy bèn chuyển lời giúp cô.
Hà Mộng Hạ có chút xấu hổ, bà ta không biết Hạ Vy dậy sớm như vậy, cũng có chút không vui khi y tá không nói cho bà ta biết trước, không đem lời nói nói dễ nghe một chút. Nói vậy khác nào làm cho người nhà họ Hầu cảm thấy Hạ Vy không tốt.
Ngược lại, ánh mắt của Hầu phu nhân sáng rực lên, sảng khoái mà đứng dậy: “Được rồi, vậy chúng ta liền chờ một chút.”
Lúc này, y tá Tiểu Ninh liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, vừa rồi cô ấy chưa nói bệnh nhân nói 9 giờ sẽ có người tới tìm, trước 10 giờ đừng làm bọn họ quấy rầy cô. Hiện tại vừa đúng 9 giờ 1 phút!
Lát nữa…… Nếu không mình cũng theo dõi phòng phát sóng trực tiếp của bệnh nhân này một chút?
Lần cuối cùng Hầu Na nhìn thấy cô là tại bữa tiệc của nhà họ Mạnh. Bây giờ gặp lại, cô ta phát hiện Lâm Hạ Vy dường như còn gầy hơn trước rất nhiều.
Nhưng không giống như những bệnh nhân mắc bệnh nan y thông thường cả người tràn ngập bóng tối của cái chết, thay vào đó giống như một viên ngọc chưa được chạm khắc tỉ mỉ, mong manh mà đẹp đẽ đến kỳ diệu. Phong thái hoàn toàn khác với trước đây, thêm vài phần thần bí khó lường.
“Lâm tiểu thư, xin hỏi có phải ngài từng đoán mệnh cho Tiểu Na đúng không?”
Hầu phu nhân ngồi đối diện giường bệnh, kính cẩn hỏi.
“Đúng vậy.”
“Ngài chắc chắn con bé còn có em sao?”
Hầu phu nhân bình tĩnh hỏi ra vấn đề hôm nay bà ta muốn hỏi nhất, chỉ có tiếng hít thở là để lộ ra đáy lòng bà ta không bình tĩnh.
Lâm Hạ Vy nhìn vị phu nhân trước mắt này, thong thả ung dung mà hỏi lại: “Việc này bà không phải sớm biết rồi sao?”
Hầu Na khiếp sợ quay đầu lại nhìn mẹ mình, thấy bà ta thật sự gật đầu thừa nhận, còn đồng thời nắm lấy tay con gái ra hiệu giữ im lặng.
Tiểu Viên ngoan ngoãn bay sang một bên, thở dài, mấy ngày nay khi đi cùng đại lão chuyện cô ấy gặp lại nhiều hơn rất nhiều so với mấy năm trước. Mặc dù trước đó cô ấy trở về nhà họ Lâm nhưng phần lớn thời gian cô ấy đều ở trong phòng, hiếm khi có dịp xã giao mà người khác nhớ tới cô ấy, cũng không có ai chia sẻ những chuyện phiếm như vậy với cô ấy.
Hệ thống còn lấy ra đồ ăn vặt ảo, ngồi vào trong lòng ký chủ, chăm chú lắng nghe bí mật của gia đình giàu có này.
"Chỉ hơn nửa năm trước, tôi mới xác nhận ông ta ở bên ngoài nuôi con ngoài giá thú. Ông ta làm việc quả thật kín không kẽ hở, giấu diếm chúng tôi nhiều năm như vậy…"
Hầu phu nhân kể về sự phản bội của chồng mình như một người đứng ngoài cuộc. Vẻ mặt lạnh lùng và quyết đoán của bà ta hoàn toàn không giống với hình ảnh Hầu phu nhân hiền lành và đức độ mà mọi người thường thấy.
Cả đêm chưa được ngủ ngon Hầu Na lúc này như bị sét đánh. Trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy, cha cô ta không phải người cha, người chồng mẫu mực như cô ta tưởng tượng, mẹ cô ta cũng không phải là người vợ đảm đang, hiền lành, ngây thơ không biết gì cả, chỉ có cô ta là kẻ ngốc rảnh rỗi ở trên mạng quan tâm đến idol cặn bã kia.
Lâm Hạ Vy đi thẳng vào vấn đề: “Hôm nay bà muốn tôi giúp bà tính toán xem mẹ con bà nên làm thế nào à?”
Hầu phu nhân gật đầu mạnh mẽ và thành thật nói rõ mục đích của mình. Trên thực tế, bà ta cũng không hề điềm tĩnh và thờ ơ như vẻ ngoài.
Là một người vợ toàn tâm toàn ý, bất ngờ phát hiện ra âm mưu của chồng và muốn chống trả, bà ta lặng lẽ hỏi ý kiến của các chuyên gia nhưng kết quả không làm bà ta hài lòng.
Bà ta biết chồng mình là người như thế nào, ông ta sâu sắc, xảo quyệt và nổi tiếng tàn nhẫn trong giới kinh doanh, nhưng bà ta không bao giờ ngờ rằng một ngày nào đó sự tàn nhẫn này sẽ ập đến với họ.
Hầu phu nhân không muốn để chồng mình lấy đi phần lớn tài sản và mọi quyền lợi, bà ta chỉ có thể nhận được một ít tiền bồi thường từ ảnh của chồng, tình nhân và con ngoài giá thú mà thám tử tư chụp được.
Bà ta cũng có một trực giác khó tả rằng bộ mặt thật của chồng mình có thể còn kinh khủng hơn những gì bà ta nhìn thấy bây giờ.
Hầu Na không khỏi nhìn Lâm Hạ Vy một cách trông mong.
Lâm Hạ Vy gật đầu đồng ý, giọng điệu thoải mái và thản nhiên, như thể đã chuẩn bị sẵn sàng: "Được."
Nghe được câu trả lời của Lâm Hạ Vy, trong mắt Hầu phu nhân lóe lên tia hy vọng, từ trong túi xách lấy ra một thẻ ngân hàng, không chút do dự đưa cho cô. Đôi mắt sáng và con ngươi đen như xuyên qua thời gian, không gian và xuyên qua tâm hồn bà ta, lúc này, bà ta như đang ở trong vũ trụ bao la, đáy lòng vô cớ toát lên cảm giác rùng mình và cảm giác bé nhỏ nào đó.
Khi định thần lại, mọi thứ dường như chỉ là ảo giác do bà ta thất thần gây ra.
Hầu phu nhân hơi siết chặt tay, bà ta thật là may mắn, thật sự tìm được người có bản lĩnh thật sự.