Ngày tháng mỗi ngày trôi đi, tin một phong lại một phong mà tới, đảo mắt đã vào tháng tư, tới thời tiết cuối xuân, liễu ám hoa minh (Editor: là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng) ở thành Cô Tang.
Đêm thứ mười hai, Khương Trĩ Y ngồi trước thư án mở hộp gỗ ra, chuẩn bị đem thư đêm nay gởi đến bỏ vào, mới phát hiện tráp đã sắp đầy.
Cốc Vũ hầu hạ ở bên vội nói: "Nô tỳ đi lấy cái tráp mới qua nha?"
"Lấy cái gì mà lấy, trước khi tráp này chứa đầy hắn còn dám không trở lại? Nửa tháng còn chưa đủ cho hắn lưu lạc thiên nhai ở bên ngoài?" Khương Trĩ Y nhìn một tráp đầy thư hừ nhẹ một tiếng.
"Đêm trước khi đi, Thẩm Thiếu tướng từng nói là lâu thì nửa tháng, nhưng lúc ấy ngài có nói muốn thêm mấy ngày thanh tịnh, Thẩm Thiếu tướng quân có lẽ là nghe lời ngài, lưu lại bên ngoài thêm mấy ngày thì sao?"
Khương Trĩ Y liền nghẹn: "Cái khác không nghe, lời này hắn lại nghe kỹ như vậy?"
"Quận chúa, vậy ngài là muốn Thẩm Thiếu tướng quân nghe, hay là không nghe vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play