Một khắc sau, lần thứ hai trong đời, Khương Trĩ Y nắm cung đứng trước bia bắn.
Mấy tháng đã trôi qua, mấy động tác căn bản nàng hoàn toàn quên mất rồi, Nguyên Sách lại dạy nàng lại một lần. Lúc này đang ở trong nhà, nên hắn lấy tới một chiếc ngọc ban chỉ (Editor: nhẫn ngón tay cái bằng ngọc) mang vào trong ngón cái của nàng, nói là khi còn nhỏ hắn từng dùng, đeo vào sẽ không bị dây cung làm đứt tay, có thể thử tự mình kéo dây cung hết cỡ.
Khương Trĩ Y nắm cung, rũ mắt thấy trên ngón cái mình có cái nhẫn ngọc ban chỉ ố vàng, phát hiện mặt trên đã có một ít vết rạn thật nhỏ. Ngọc ban chỉ cũ như vậy mà vẫn còn giữ, không biết có phải nó có ý nghĩa đặc thù nào với hắn hay không.
Khương Trĩ Y yên lặng thất thần một lát, bỗng nhiên cảm giác được một mũi tên chợt bị đặt vào giữa hai ngón tay của mình, giọng nói Nguyên Sách vang lên: "Có dạy nàng mấy thứ hữu dụng, cũng không thấy nàng chuyên tâm học."
"Ai nói, ta chỉ là đang chuẩn bị tinh thần mà thôi," Khương Trĩ Y một tay nắm cung một tay kéo dây, mặt nhìn về phía cái bia, sửa sang tư thế, "Lần này nhất định có thể bắn trúng!"
Lồng ngực ấm áp rắn chắc bỗng nhiên tựa sát vào phía sau lưng, giống như mấy tháng trước ở giáo trường trong thư viện, Nguyên Sách đứng ở phía sau, cầm lấy tay nàng.
Cằm khẽ cọ quá đỉnh đầu, da đầu Khương Trĩ Y tê rần, thân thể vốn đang thả lỏng lập tức căng thẳng, muốn quay đầu lại, lại sợ vừa quay đầu lại liền phát sinh chuyện ngoài ý muốn như lần trước vậy, liền đờ người mà nhìn chằm chằm cái bia phía trước: "Không phải nói lần này ta có thể tự mình kéo dây sao......"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play