Đã đến canh giờ khởi hành lên đường, Nguyên Sách thấy Khương Trĩ Y còn mệt rã rời, liền ôm cả người lẫn chăn lên, mang đi ra ngoài.
Huyền Sách Quân đứng ngoài phòng đợi lệnh lập tức quay mặt vào vách tường, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, Khương Trĩ Y rúc trong "con nhộng" được bế vào xe ngựa, lại tiếp lăn ra ngủ trên giường.
Sắp đến lúc đội ngũ xuất phát, Bảo Gia cũng không xuất hiện nữa, nghe nói là ngủ đến không dậy nổi. Lý Từ Phong liền tạm thời lưu lại trạm dịch, nói chờ nhân mã tiếp ứng Bảo Gia tới rồi, lại đuổi theo hội hợp với mọi người.
Lại lần nữa cất bước lên con đường về hướng Tây, Khương Trĩ Y dần dần quen với những ngày tháng như vậy. Ban ngày ngồi xe ngựa, ban đêm nghỉ chân ở trạm dịch, cứ từng bước như thế, thuận lợi đi được nửa tháng, tới rồi tiết Kinh chập tháng hai, mưa liền nhiều lên.
Mới đầu chỉ là hạ mấy trận mưa nhỏ tí tách tí tách, mặc kiện áo tơi đánh ngựa cũng không trì hoãn bao nhiêu, sau lại có hôm buổi tối trời mưa cả đêm, con đường lầy lội tới mức xe ngựa cũng không đi được, chỉ đành phải ở trạm dịch đợi nửa ngày, chờ mặt đường khô một ít mới khởi hành.
Lúc ấy Khương Trĩ Y còn cảm khái, cũng may việc này xảy ra trước khi khởi hành, nếu không thì cả một chỗ dừng chân trú mưa cũng không có, đây là chuyện xui xẻo đầu tiên sau nửa tháng nay.
Sau giờ ngọ, lại tiếp tục có một trận mưa to, không chỉ xe ngựa khó đi, ngựa chạy lên đất cũng mềm nhũn, Khương Trĩ Y đang ngủ gà ngủ gật bị Nguyên Sách đánh thức, mơ hồ nghe hắn nói một đống lời, còn chưa kịp hiểu, thì đầu liền bị một cái áo choàng dày cộm nặng nề chụp xuống, người liền bị kéo đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT