Từ Thái Thanh Quan ra tới, Vĩnh Ân Hầu giống như một chân đạp lên sợi bông, mất hồn mất vía mà trở về trên xe ngựa.
Ngồi trong xe ngựa nghĩ tới nghĩ lui, cứ cảm thấy không thể có khả năng này.
Khi tiên đế còn tại vị, sở dĩ đem một vị nữ tông thất phong làm công chúa đưa đi Tây La hòa thân, là bởi vì năm đó Tây La cùng Bắc Yết giáp công Tây, Bắc Đại Diệp, hai tộc này lúc nào cũng tập kích quấy rối biên cảnh Đại Diệp, nên nơi đây hàng năm đều chiến sự lớn lớn nhỏ nhỏ không ngừng, đối mặt với hai sức ép quân sự mạnh như thế, chỉ có thể áp dụng chính sách dụ dỗ.
Nhưng hiện giờ, Thẩm Nguyên Sách trong vòng ba năm đã mang binh đi đánh cho Bắc Yết hao tổn nặng, còn li kinh phản đạo đến mức đào lên đốt hết phần mộ tổ tiên vương tộc Bắc Yết, hiện tại phía Bắc mặt đã không còn uy hiếp nữa.
Nếu không bị nguy cơ hai mặt thụ địch, quan hệ thông gia của Tây La cùng Đại Diệp vẫn còn duy trì củng cố, làm sao có đạo lý lại phái một vị công chúa nữa đi hoà thân ở Tây La chứ?
Cái gì số mệnh, cái gì kiếp này, có khi chỉ là mấy trò mê hoặc khoe khoang thì sao?
Vĩnh Ân Hầu ngồi trong xe ngựa lắc lắc đầu, vẫn cảm thấy không thể tin, một đường nhíu mày suy nghĩ sâu xa trở về thành, khi tới gần cửa thành, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài một trận xôn xao, xe ngựa đột nhiên ngừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT